Lọc Truyện

Vợ Trước Bướng Bỉnh Của Tổng Tài - Tô Ngọc Như

Tôi đã cho người đến đón em, mau về đi." Tô Ngọc Như vừa nghe đã vội vàng cầm quần áo mặc lên. Lần trước thấy thân thể bà nội đã rất yếu ớt, người cao tuổi dù

chỉ cảm cúm thôi cũng rất nguy hiểm.

Tô Ngọc Như mặc quần áo tử tế, mang một vài đồ đạc cần thiết, đi ra ngoài.

Trầm Hoài đang đứng ở trong sân hút thuốc. Tô Ngọc Như nói với hắn: "Em phải về rồi, bà nội Cố đang nằm viện."

Trầm Hoài dập tắt thuốc: "Được, anh đi cùng em." Ba tiếng sau, xe tới thành phố.

Sau khi tạm biệt Trâm Hoài, Tô Ngọc Như đi cùng thím Liễu và vệ sĩ tới bệnh viện.

Bà nội ở tầng trên cùng bệnh viện. Ra thang máy, rẽ một cái Tô Ngọc Như đã thấy Cố Cửu Tư đứng ở cửa sổ hút thuốc.

Dáng người hắn cao ráo, dung mạo anh tuấn, khí chất xuất chúng, quanh thân quý khí bức người, giống như con hạc trong bầy gà, rất hút mắt.

Tô Ngọc Như vừa muốn mở gọi hắn chợt nghe được giọng nói lanh lảnh: "Anh Cửu Tư"

Ngay sau đó từ bên kia hành lang có bóng người chạy ra ôm eo Cố Cửu Tư, mặt dán vào sau lưng anh, thân thiết nói:

"Nghe nói bà nội bị bệnh, em tới thăm bà một chút."

Người kia rất xinh đẹp, khuôn mặt trắng nhỏ nhắn, vẻ ngoài yếu ớt.

Chính là Sở Tỏa Tỏa.

Trái tim Tô Ngọc Như đập “thình thịch”, đau như muốn vỡ ra.

Hai chân đông cứng tại chỗ, đứng bất động ở đó.

Thím Liễu gọi lớn: "Cố tổng, Thiếu phu nhân đã về rồi."

Cố Cửu Tư bỏ tay Sở Tỏa Tỏa đang ôm mình ra, sải bước đi tới cạnh Tô Ngọc Như, lãnh đạm nói: "Đến nơi sao không gọi điện thoại? Tôi xuống đón em."

Tô Ngọc Như không nói ra lời, lành lạnh nhìn hắn một cái, đi tới phòng bệnh bà nội.

Vào phòng.

Cố lão phu nhân đang ngồi trên giường bệnh uống canh tổ yến, thấy Tô Ngọc Như đôi mắt đục ngầu sáng rực lên: "Ngọc Như, mấy ngày không gặp, bà nghe Cửu Tư nói cháu đi công tác?"

Đây là cô nhờ Cố Cửu Tư mượn cớ nói với bà. Tô Ngọc Như “vâng” một tiếng, kiềm chế cảm xúc của mình, giấu bàn tay bị thương ra sau lưng, cười nói: "Bà nội, thân thể bà thế nào rồi?"

Cố lão phu nhân thở dài: "Lớn tuổi rồi, thân thể giống như giấy vậy, gió thổi một cái đã bị cảm lạnh.

Tới đây, mau tới đây ngồi, để cho bà nội xem kỹ cháu dâu của bà nào."

Tô Ngọc Như khom người ngồi xuống mép giường. Cố lão phu nhân thấy tay cô cứ giấu sau lưng mãi, tò mò kéo tay cô: "Tay cháu làm sao mà cứ giấu phía sau vậy?"

"Không sao ạ." Tô Ngọc Như theo bản năng tránh đi nhưng vẫn bị bà kéo ra.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!