Lọc Truyện

Vợ Trước Bướng Bỉnh Của Tổng Tài - Tô Ngọc Như

Đôi mắt Cố Cửu Tư nhìn chăm chằm vào cái ly màu trong suốt, giọng vô cùng nhạt nhẽo: "Một cô gái ưu tú, ba năm trước bởi vì nhà thiếu tiền, không còn cách nào mới kết hôn với tôi, ngoài miệng không nói, trong lòng khẳng định rất ủy khuất.

Bây giờ tôi không muốn lại khiến cô ấy buồn khổ."

Tiêu Dật kinh ngạc: "Bởi lý do này, anh muốn ly hôn với cô ấy?"

"Ừm ẹ

Tiêu Dật tiếc nuối: "Cô gái tốt như vậy, anh chịu buông tay à?”

"Nếu không thì sao?"

Sắc mặt Cố Cửu Tư thâm trầm. Cũng không thể một mực trói cô ở bên người, nhìn cô gặp ác mộng, trong mộng luôn miệng gọi anh A Nghiêu. Hắn không muốn để cô như vậy.

Cũng không chịu nổi loại sỉ nhục đó, hắn là đàn ông, một người đàn ông sẽ không thể chịu được người phụ nữ của mình nhớ thương người khác.

Nhưng muốn buông tay, lại không bỏ được. Thật mâu thuẫn.

Cố Cửu Tư cầm ly rượu lên uống một hơi cạn sạch. Rượu trắng cay đắng trôi qua cổ họng.

Bỗng nhiên, ngoài cửa truyền tới một tràng gõ cửa.

Tiêu Dật hô: "Mời vào."

Người kia đẩy cửa vào.

Khuôn mặt trái xoan, ngũ quan kiều diễm làm người hài lòng, cô ta mặc chiếc áo sơ mi công chúa tay bồng màu trắng sơ vin với chiếc váy bó sát, đeo trang sức của Cartier, khoác áo Chanel và túi Hermes đắt tiền.

Là Sở Tỏa Tỏa tới.

Thấy cô ta, ánh mắt Cố Cửu Tư chợt lạnh: "Em tới đây làm gì?"

Sở Tỏa Tỏa nhẹ nhàng đi tới bên cạnh hắn, khoác tay lên ghế dựa hắn đang ngồi, cúi người, môi đỏ mọng thổi khí bên tai hắn: "Nghe nói anh Cửu Tư cũng ở đây ăn cơm, em tới chào hỏi"

Tai Cố Cửu Tư bị cô ta thổi khí vào làm ngứa ngáy, hắn ngồi dịch sang bên kia tránh đi, thấy cô ta không có ý rời đi, anh nhàn nhạt nói "Ngồi đi."

"Cảm ơn anh Cửu Tư”

Sở Tỏa Tỏa kéo ghế ra ngồi xuống, vắt áo khoác lên ghế. Người phục vụ lập tức mang một bộ chén đĩa tới.

Cố Cửu Tư đẩy thực đơn tới trước mặt cô ta: "Muốn ăn cái gì tự mình gọi."

Sở Tỏa Tỏa nhìn một bàn đầy thức ăn, đẩy thực đơn ra, ngọt ngào cười một tiếng: "Không cần chọn, anh Cửu Tư thích ăn gì, em cũng thích."

Tiêu Dật giơ tay lên xoa xoa cánh tay đang nổi da gà.

Sở Tỏa Tỏa chuyển đĩa tôm tới trước mặt mình, mắt to yêu kiều nhìn Cố Cửu Tư: "Anh Cửu Tư, em muốn ăn tôm."

Tiêu Dật bĩu môi một cái: "Cô không có tay à?"

Sở Tỏa Tỏa phồng má, ủy khuất nói: "Em lớn như vậy cũng chưa từng phải tự bóc tôm, ở nhà là ba mẹ bóc cho. Trước kia cùng anh Cửu Tư đi ăn cơm đều là anh ấy bóc."

Cô ta đưa tay kéo cánh tay Cố Cửu Tư nũng nịu: "Anh Cửu Tư, em muốn ăn tôm anh bóc, anh bóc giúp em đi."

Ánh mắt Cố Cửu Tư nhàn nhạt liếc cô ta một cái, rút tay tay ra, lấy găng tay ni lông trên bàn đeo vào, cầm một con tôm từ trong đĩa ra từ từ bóc.

Trong đầu bỗng dưng hiện ra hình ảnh Tô Ngọc Như bóc tôm cho hắn. Tay cô vô cùng khéo léo, thịt tôm và vỏ tách rời nhưng vỏ tôm vẫn hoàn chỉnh.

Hắn thử qua mấy lần cũng không làm được.

Bóc xong một con, hắn đưa tay muốn để vào đĩa của Sở Tỏa Tỏa.

Đột nhiên Sở Tỏa Tỏa cúi người xuống, dùng miệng tiếp lấy con tôm trong tay hắn, cố ý ngậm cả ngón tay hắn.

Đầu lưỡi nhẹ nhàng đảo quanh ngón tay hắn, khẽ hôn nhẹ. Ánh mắt ướt át nhìn anh như mời gọi. Rất nhanh cô ta bỏ tay Cố Cửu Tư ra, cười quyến rũ một tiếng, răng khẽ cắn tôm trong miệng, dịu dàng nói: "Tôm anh Cửu Tư tự tay bóc ăn thật ngon."

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!