CHƯƠNG 793
Tức khắc, ánh sáng của trận pháp phong tỏa cơ thể bọn chúng run rẩy từng trận, tứ đại ma đầu cùng phun ra một ngụm tâm huyết, phun hết thứ này ra, rồi sau đó cả bốn người trực tiếp nhảy vào trong trận pháp không gian, biến mất không thấy tăm hơi.
Thư sinh ngơ ngác nhìn một màn này, Cửu Thiên cũng nhẹ nhếch miệng cười.
Đúng là ma đầu rất quyết đoán, căn bản là không bận tâm đến chuyện mặt mũi sau này. Nói quỳ thì quỳ, nói khóc thì khóc, chỉ cần đạt được mục đích, bất kỳ thủ đoạn nào cũng có thể dùng.
Cửu Thiên hít sâu một hơi, hôm nay xem như hắn đã được mở mang kiến thức rồi.
Trên bầu trời, thư sinh trầm mặc hồi lâu, rồi sau đó mang theo chút tức giận nói: "Ngu, dốt, dại."
Tự mắng mình ba chữ, thư sinh lại lấy quyển sách ra, sau đó lau sạch thứ gì đó bên trên.
Thân ảnh chậm rãi hại xuống, thư sinh quét mắt nhìn mọi người một lượt, thẳng thắn chỉ vào Cửu Thiên nói: "Cậu đi với tôi"
Cửu Thiên còn chưa nói gì, lại cảm giác thấy cơ thể mình không tự chủ đi theo rồi, như thể trong nháy mắt bị người khác khống chế vậy.
Những người khác đều cung kính nhìn Cửu Thiên và thư sinh rời đi. Linh Bối muốn đuổi theo, nhưng bị Hàn Liên sư huynh kéo lại.
Lúc này Thủy Nhất Lam chợt đứng dậy, chỉ vào mũi thư sinh: "Này, ngươi cứ thả bọn họ đi như vậy sao?"
Thư sinh cảm thấy không thể hiểu được, trên mặt như thể đang nói, ở nơi thế này mà cũng có người dám chỉ vào mặt hắn ta để nói chuyện sao?
Đánh giá trên dưới Thủy Nhất Lam mấy lần, thư sinh chợt cười, nói: "Tiểu thư nhà họ Thủy đúng không, hình như tôi từng nghe tên của cô rồi"
Thủy Nhất Lam vênh mặt lên nói: "Nếu đã nghe qua tên của bổn tiểu thư, vậy biết thân phận của bổn tiểu thư. Ta đang hỏi ngươi đó, ngươi cứ thả bọn họ đi như vậy sao?"
Thư sinh khẽ cười, không nói, trực tiếp mang theo Cửu Thiên ra ngoài.
Nhất thời mày liễu của Thủy Nhất Lam dựng ngược lên, nhưng cô ta phát hiện bản thân mình không thể cử động.
"Khốn kiếp, anh dám ngăn chặn bổn tiểu thư!"
Thư sinh cười nói: "Cô cứ đứng ở đây thêm một lúc nữa đi."
Nói xong, bóng dáng của thư sinh và Cửu Thiên nhoáng lên trên đường phố đổ nát, biến mất trong tầm mắt của mọi người.
Cửu Thiên đi theo phía sau thư sinh, đi vào một quán trà.
Bên trong đã không có ai, có thể là vừa nãy đã bị lực lượng lan đến, cả quán trà nhìn như lung lay sắp đổ.
"Ngồi!"
Thư sinh cười nói.
Cửu Thiên theo tư thế mời của thư sinh, đặt mông ngồi xuống, lúc này mới đột nhiên phát hiện cơ thể mình cuối cùng cũng không bị khống chế nữa. Cửu Thiên ôm quyền chắp tay nói: "Đa tạ tiền bối cứu giúp"
Thư sinh giơ tay ngăn lại lời nói của Cửu Thiên, chỉ lấy ra quyển sách trong ngực: "Để tay của cậu lên đây, sau đó kể lại những gì vừa xảy ra"
Cửu Thiên không rõ ý của thư sinh, nhưng vẫn đặt tay lên trên quyển sách theo như lời hắn ta.
Tức khắc, Cửu Thiên cảm giác được một cỗ lực lượng ấm áp thấm vào thân thể hắn, thấm vào trong xương tủy của hắn, thấm vào trí nhớ của hắn.
Cửu Thiên lập tức thu lại thần trí, kể lại những chuyện vừa xảy ra, bắt đầu từ núi Vũ Hóa, từng bức tranh hiện lên trong đầu hắn.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!