Lọc Truyện

Vợ Nhỏ Yêu Nghiệt Của Âu Thiếu - Đàm Tiểu Ân

Chương 3:

“Nếu đã như thế, vậy theo ý cậu đó, chúng ta chia tay đi.”

Dứt lời, Đinh Cẩn không thèm nhìn Đàm Tiểu Ân thêm nữa, quay người đi vào nhà họ Vũ.

Bà Vũ đứng ở cửa đon đả mời cậu ta vào, hiển nhiên đây không phải lần đầu cậu ta tới đây.

Nhìn bóng lưng của cậu ta, Đàm Tiểu Ân như chết lặng.

Vũ Minh Hân thay đổi vẻ mặt quan tâm lúc trước, bắt đầu giễu cợt cô: “Tiểu Ân, nếu Cẩn đã chia tay với cậu rồi thì xin cậu đừng có bám riết cậu ấy không tha. Chắc cậu cũng biết rõ bản thân mình không xứng với Cẩn như thế nào rồi! Loại người như cậu thì nên ngoan ngoãn nghe lời mẹ mình mau chóng lấy chồng sinh con đi, đừng có ảo tưởng ở bên Đinh Cẩn nữa! Cậu với cậu ấy, và với tôi, là những người không cùng một thế giới!”

Nói xong Vũ Minh Hân kiêu căng quay người đi vào nhà.

Để mặc Đàm Tiểu Ân đứng lặng tại chỗ, không hề động đậy.

Tuy tháng chín sắp tới gần, tiết trời vẫn oi ả như trước, nhưng trong lòng cô lại lạnh lẽo vô cùng.

Sau khi rời khỏi nhà họ Vũ, Đàm Tiểu Ân bắt xe đi tới khu ngoại ô của Hải Thành.

Khi xe buýt dừng lại trước một khu biệt thự, Đàm Tiểu Ân xuống xe, quen đường đi tới một ngôi biệt thự.

Đây là chỗ cô làm thuê lúc nghỉ hè, chủ nhân ngôi biệt thự này là một người đàn ông bị tật ở chân. Đàm Tiểu Ân tới đây làm giúp việc đã sắp được hai tháng mà chỉ gặp anh ta có hai ba lần.

Hôm nay như mọi khi cô vào biệt thự, đang chuẩn bị quét dọn lau bàn thì chợt nghe thấy một tiếng “bịch” thật lớn vang lên từ khúc quành của cầu thang.

Đàm Tiểu Ân giật nảy mình.

Cô vội vàng ngẩng đầu lên, lập tức nhìn thấy một người đàn ông đang ngã lăn dưới đất, cả người co quắp run rẩy, mà phía sau anh là một chiếc xe lăn đã đổ kềnh trên sàn.

Đàm Tiểu Ân mau chóng chạy lên định đỡ anh ta dậy.

Tuy chưa gặp nhau nhiều nhưng nhìn thấy xe lăn, cô có thể đoán ra người đàn ông ấy chính là chủ nhân của ngôi biệt thự này.

Nào ngờ cô vừa đi tới, anh đã lạnh lùng nói: “Đừng tới đây.”

Anh không thích người khác chạm vào mình.

Đàm Tiểu Ân sửng sốt, đôi tay đang chìa ra đỡ anh chợt khựng lại.

“Chú ơi, chú không sao chứ?”

Người đàn ông ấy đón lấy ánh mắt quan tâm của Đàm Tiểu Ân, anh ta cẩn thận giơ tay chống lên sàn định ngồi lên xe lăn lần nữa, nhưng đôi chân không chút sức lực lại khiến anh tiếp tục ngã xuống đất.

Anh đấm mạnh lên đôi chân mình, ánh mắt đầy vẻ ghét bỏ.

Đàm Tiểu Ân không nhìn được nữa, mặc kệ sự ngăn cản của anh ta, cô giơ tay đỡ anh về xe lăn.

Âu Minh Triết chỉ cảm thấy một mùi thơm mát bao quanh chóp mũi. Cánh tay mềm mại của cô gái chạm vào bờ vai anh, cố gắng dìu anh ngồi lên trên xe lăn. Anh muốn nổi quạu, nhưng khi nhìn thấy nụ cười thuần khiết trên khuôn mặt cô gái đó, cơn tức đột nhiên tiêu tan.

“Chú ơi, nãy bị ngã chú có đau ở đâu không?”

Âu Minh Triết nghe vậy bèn lắc đầu, không nói gì thêm.

Nhìn dáng vẻ cô đơn của anh, trong lòng Đàm Tiểu Ân chợt cảm thấy xót xa, không nhịn được kể mấy câu chuyện cười chọc cho anh vui.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!