Lọc Truyện

Vợ Nhỏ Gả Thay Được Sủng Lên Mây (Bản chuẩn) - Nguyễn Tri Hạ - Tư Mộ Hàn (FULL)

Anh ta cúi đầu nhìn con dao cắm vào ngực mình, lại nhìn bàn tay người phụ nữ vẫn còn cầm 

chuôi dao, giữa hai đầu lông mày của anh ta hiện lên vẻ bị thương tột độ không thể che giấu. 

Anh ta thấp giọng bật cười: “Hạ Hạ, em muốn giết tôi ư?" 

Cô muốn giết anh ta? 

Cô lại muốn giết anh ta! 

"Ha ha..." 

Mặc Thâm si ngốc cười như điên như dại. 

Mặc Thâm chưa bao giờ nghĩ tới có một ngày, người giết mình lại chính là cô. 

Năm đó cô cứu anh ta, khiến cho anh ta cảm nhận được thế giới này còn có một chút ấm áp. 

Nhưng hôm nay, người tổn thương anh ta sâu đậm nhất, cũng là cô. 

Hạ Hạ... 

Em thật sự tàn nhẫn... 

Vì sao sau khi cho tôi hy vọng, em lại lần nữa đẩy tôi vào đáy vực? 

"Tôi cũng không muốn, nhưng anh ép tôi!” 

Nguyễn Tri Hạ sợ hãi đẩy anh ta ra, ngồi bật dậy tại chỗ, hơn nữa tay còn ra sức kéo vạt váy che trước ngực. 

"Mặc Thâm, đừng trách tôi, muốn trách thì hãy trách anh đã có mưu đồ quấy rối tôi trước, cho nên tôi mới ra tay tổn thương anh!" 

Nguyễn Tri Hạ giơ tay mở cửa xe, ngoài đầu nhìn Mặc Thâm nói một câu như thế, sau đó nhanh chóng chạy ra ngoài. 

Mặc Thâm ngồi bịch xuống ghế xe, chỗ lồng ngực anh ta đã thấm đẫm màu đỏ của máu. 

Nhìn bóng lưng Nguyễn Tri Hạ chạy xa dần, anh ta cười tự giễu: “Hạ Hạ, em có biết không, trên thế giới này, tôi có tổn thương bất cứ ai cũng sẽ không tổn thương em." 

Phải! 

Anh ta thừa nhận, vừa rồi trong khoảnh khắc đó, anh ta vô cùng muốn biến cô thành người phụ nữ của mình. 

Nhưng anh ta thật sự chưa bao giờ nghĩ tới chuyện sẽ tổn thương cô. 

Anh ta chỉ muốn cô có thể nhìn thẳng vào anh ta thôi. 

Anh ta thật sự không sánh bằng Tư Mộ Hàn sao. 

Mặc Thâm nằm trên ghế xe, cảm nhận cơn đau truyền đến từ lồng ngực, không khỏi nhớ tới ngày nào đó vào mười lăm năm trước. 

Anh ta tận mắt thấy người phụ nữ kia, kiên quyết che chở trước người Tư Mộ Hàn. 

Sau đó bị người ta đâm một dao. 

Nhưng bà thậm chí không thèm nhìn anh ta đang bị trói bên cạnh lấy một cái... 

Mặc Thâm bỗng nhắm chặt mắt, ném hết những hồi ức nực cười trong đầu ra. 

Anh ta yếu ớt nhắm mắt lại, trong giọng nói mang theo vẻ bị ai khiến người ta thương tiếc: “Có phải mấy người đều có thể chết vì Tư Mộ Hàn không?" 

Anh ta lầm bầm lầu bầu nỉ non. 

Lạnh quá... 

Thời tiết trên hải đảo, trở nên lạnh như vậy từ khi nào hả. 

Sao anh ta lại cảm thấy anh ta như đang rơi vào hầm băng, toàn thân đều thấm đẫm sương lạnh. 

Thế giới này, chưa bao giờ dịu dàng đối với anh ta. 

Anh ta còn sống, là vì cái gì? 

Khóe miệng Mặc Thâm nhếch lên, cười khẩy, trông đầy bi ai. 

Lúc Thập Lục nhìn thấy một người phụ nữ chạy ngang qua trước mặt mình, cậu ta ngẩn người, giống như cảm thấy bóng dáng kia có chút quen thuộc. 

Ngay sau đó, cậu ta nhìn về phía chiếc xe Lincoln dài, cửa phía sau xe mở rộng, mà anh Bảy của anh ta đang nằm ở trong đó, trên ngực cắm một con dao. 

"Mę nó!" 

Thập Lục mắng một tiếng, vội vàng nhanh chân chạy tới. 

Nhìn Mặc Thâm nằm ở trên xe đã không còn ý thức, hốc mắt Thập Lục đỏ lên, cậu ta tiến đến ôm lấy Mặc Thâm: “Anh Bảy, anh cố chịu một lát, Thập Lục đưa anh đến bệnh viện!" 

Nhìn toàn thân Mặc Thấm đều là máu, ý thức mơ hồ không rõ, Thập Lục hận không thể bằm thầy Nguyễn Tri Hạ thành vạn đoạn! 

Nhưng mà trước mắt, cậu ta chẳng màng đến việc đuổi theo Nguyễn Tri Hạ. 

Thập Lục lập tức gào lên với lái xe đằng trước: "Lập tức lái xe đến chỗ chị Bạch Tuyền!" 

Trước đó vì sợ sẽ nhìn thấy cảnh thiếu nhi không nên xem nên lúc Mặc Tham muốn làm gì đó với Nguyễn Tri Hạ, tài xế đã tự giác kéo tấm cách ly xuống, lúc này bị Thập Lục quát một tiếng, anh ta nhất thời quay lại sau nhìn thử. 

Vừa nhìn bèn sợ tới mức kinh hãi. 

Anh ta vội vã khởi động xe đạp chân ga, trực tiếp lái xe vội vã rời đi. 

Nguyễn Tri Hạ vừa chạy, vừa quay lại xem, thấy người của Mặc Thâm cũng không đuổi theo, cô không khỏi thở phào nhẹ nhõm một hơi. 

Cô cúi đầu nhìn tay mình, trong lòng vẫn còn sợ hãi như cũ. 

Lúc cô xuống tay rất có chừng mực, sẽ không đâm chết anh ta. 

Nhưng dù vậy, cô vẫn sợ. 

Ngoài cái lần làm tổn thương một người tại cục cảnh sát ra thì đây là lần thứ hai cô đã thương người, lại còn trong tình huống lý trí vô cùng tỉnh táo, nói không sợ thì sao có thể chứ! 

Nhưng dưới tình huống đó, nếu cô không đầm Mặc Thâm bị thương, có lẽ đã để anh ta được lợi rồi. 

Cô không hối hận vì đã đâm Mặc Thâm bị thương, đây là anh ta ép cô. 

Hiện giờ Mặc Thâm bị thương, thuộc hạ của anh ta nhất định là đang tìm cô. 

Cho nên cô không thể về khách sạn tìm Tư Mộ Hàn. 

Trước mắt cô phải trốn đi đã, sau đó lại tìm cơ hội liên lạc với Tư Mộ Hàn. 

Nguyễn Tri Hạ nghĩ vậy, bèn chạy về đầu bên kia con đường. 

Nhưng mà ngay lúc cô muốn băng qua đường cải, một chiếc xe tải màu trắng bỗng nhiên xuất hiện trước mắt cô, sau đó, có hai người đàn ông tay đầy hình xăm nhảy xuống xe. 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!