Lọc Truyện

Vợ Nhỏ Cuối Cùng Em Đã Lớn - Hứa Minh Tâm

Hứa Minh Tâm thấy tiếc thay cho Cố Gia Huy, cũng không biết đã nhìn thấy thứ không nên nhìn... 

Cố Gia Huy lau người, mặc quần áo vào, nói: “Em có thể xoay người lại rồi đấy, tôi mặc quần áo xong rồi.” 

Lúc này Hứa Minh Tâm mới quay người lại, thở phào nhẹ nhõm khi thấy anh đã mặc quần áo chỉnh tề. 

Cô nhanh chóng tắm rửa sạch sẽ, cùng anh xuống nhà ăn sáng. 

Ông nội Cố đã ngồi trước bàn ăn, câu đầu tiên ông ấy nói khi nhìn thấy Cố Gia Huy là: “Cậu ba, sắc mặt của con có vẻ không tốt lắm, đêm qua ngủ không ngon à?” 

Lúc bấy giờ Hứa Minh Tâm mới để ý tới sắc mặt của Cố Gia Huy, quầng mắt thâm đen, thậm chí đôi mắt còn đỏ ngầu. 

Tối hôm qua anh ngủ không ngon sao? 

Cố Gia Huy nhẹ nhàng nói: “Không sao, do còn nằm mơ thôi.” 

Những lời này hoàn toàn không lừa được ông nội Cố, e rằng đêm qua anh chỉ được nhìn mà không được “thưởng thức” nên cảm thấy phiền não. 

Đứa con này, tuổi còn trẻ, dáng người lại cao to, sao có thể bị bệnh được chứ? 

Khi ra ngoài, ông nội Cố còn dặn dò hai người tối nay phải về sớm để cả nhà cùng nhau ăn một bữa cơm. 

Hai người họ mới rời đi, ông nội Cố lập tức gọi chú An đến. 

Sau khi nghe kế hoạch của Cố Gia Bảo, chú An lập tức cảm thấy da đầu tê dại. 

“Ông chủ, như vậy không ổn lắm ạ, nếu như cậu ba biết được nhất định sẽ nổi giận.” 

“Tôi là bố của nó, nó có thể giận dữ gì với tôi chứ? Tôi cũng chỉ là nghĩ cho hạnh phúc của nó thôi mà. Ông cứ làm theo lời tôi nói, không được nói cho cậu ba biết, bây giờ chúng ta là người cùng một chiến tuyến đấy.” 

Tim chú An run lên khi nghe đến đây, cùng một chiến tuyến với ông nội Cố là một chuyện vô cùng đáng sợ. 

Buổi tối, Hứa Minh Tâm và Cố Gia Huy cùng nhau về nhà, ông nội Cố đã chuẩn bị một bữa tối thịnh soạn. 

Hứa Minh Tâm vừa đến phòng ăn thì đã nhìn thấy trước mỗi chỗ ngồi đều có một bát cơm, một bát canh. 

Ngay khi cô vừa định ngồi xuống thì đã bị ông nội Cố ngăn lại. 

“Đây là chỗ ngồi của cậu ba, con ngồi bên cạnh bác đi, ta muốn nói chuyện cùng con!” 

“Dạ vâng ạ.” 

Hứa Minh Tâm không suy nghĩ gì nhiều, ngay lập tức ngồi xuống bên cạnh ông nội Cố, để lại vị trí bên cạnh mình cho Cố Gia Huy. 

Bữa ăn diễn ra khá đầm ấm, vừa mới ăn xong, ông nội Cố đã giục họ lên nhà nghỉ ngơi. 

Ngay khi vào phòng rồi đóng cửa lại, hai người họ lập tức mở to mắt nhìn nhua. 

“Cố Gia Huy, anh có cảm thấy hôm nay lúc ăn cơm bố anh nói rất nhiều không?” 

Cố Gia Huy gật đầu, trong lòng anh cũng cảm thấy khả nghi. 

Từ trước đến nay không có chuyện ông nội Cố ân cần đến vậy. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!