CHƯƠNG 63: CHO CHÚT SẮC MẶT
Hoa Quốc Dân bỗng nhiên nói vậy thật sự hơi nằm ngoài dự liệu của tôi.
May mắn tôi không nói ra chuyện của Cao Kiều, nếu không Hoa Tử Việt sẽ ghét tôi, trong lòng Hoa Quốc Dân cũng sẽ nói tôi là người phụ nữ lắm lời. Vậy tôi thật sự đắc tội hai bên.
“Con cũng không phải cố ý bảo vệ Tử Việt, chỉ là chuyện này thật sự không liên quan tới chúng con.”
Hoa Quốc Dân gật đầu: “Con làm đúng. Bất kể lúc nào, con cũng phải đứng về phía Tử Việt, hễ là chuyện bất lợi với nó, bất kể trước mặt ai, con cũng không thể nói. Tuần này phải mở đại hội cổ đông rồi, ba vốn muốn vận động nguyên lão của công ty đề nghị để Tử Việt vào ban giám đốc, mặc dù Tử Việt làm việc không quy củ, nhưng tài hoa kinh doanh của nó mạnh nhất trong số tất cả những người con của ba, chỉ cần nó có thể kiềm chế bớt phong cách làm việc ngang tàng, nó có thể trở thành nhân tài. Đáng tiếc, bây giờ xảy ra chuyện thế này, ba đành để nó tạm thời công tác, ra ngoài tránh một thời gian.”
“Nhưng phía cảnh sát không phải có bạn của ba sao? Tại sao Tử Việt phải đi tránh?”
“Cục cảnh sát cũng không phải do ai mở ra, cây cao gió lớn. Tử Việt và nhà họ Hoa đều có không ít kẻ thù ở thành phố Sài, những kẻ địch đó cũng có quan hệ của mình trong giới chính trị, không ai một tay che được bầu trời thành phố Sài. Trước đại hội cổ đông tuyệt đối không thể có bất kỳ ảnh hưởng tiêu cực nào, cho nên chỉ có thể để nó tạm thời tránh đi.”
Tôi đại khái đã rõ ý của Hoa Quốc Dân. Chính là nói, bây giờ Hoa Tử Việt đã rời khỏi thành phố Sài rồi. Cho nên mới là Hoa Tử Tô đi đón tôi.
“Được rồi, con đi trước đi. Sau này phải khuyên Tử Việt nhiều hơn, để nó sửa đổi tính tình. Người trầm lại mới có thể gánh vác trọng trách lớn.”
“Con biết rồi, vậy ba làm việc đi, con đi trước.”
Ra khỏi thư phòng Hoa Quốc Dân, tôi thở phào một hơi.
Ý tứ của các ông lớn quá sâu rồi.
Hoa Quốc Dân bề ngoài là kêu tôi tới nói rõ chuyện đó, nhưng thực ra ông ta đang khảo nghiệm cô con dâu này. Xem ra sau này muốn ở nhà họ Hoa, tôi phải cẩn thận khắp nơi.
Tôi xuyên qua con đường thật dài, đi ra ngoài cửa lớn.
Vừa bước ra cửa lớn, Lý Tương dẫn hai người làm đi tới.
Tôi thầm nghĩ thật xui xẻo, nếu tôi ra sớm hơn một phút, thì sẽ không đụng phải người đàn bà đáng ghét này.
Nhưng đã gặp phải rồi vậy thì phải đối diện. Tôi chủ động nhường đường, tránh sang một bên, hai tay rũ xuống, cúi đầu kêu một tiếng phu nhân.
Hoa Quốc Dân kêu tôi gọi ba, nhưng Lý Tương sẽ không để tôi kêu bà ta là ‘mẹ’, hơn nữa Hoa Tử Việt cũng chỉ gọi bà ta là dì Lý, tôi càng không cần gọi bà ta.
“Là cô? Cô tới đây làm gì?” Giọng Lý Tương cực kỳ không tốt.
“Hoa tổng kêu con tới nói chuyện của Tử Việt.” Tôi thấp giọng nói, tôi cố hết sức thật khiêm tốn, thật tự ti, tôi không muốn chọc tới bà ta.
“Chuyện gì của Hoa Tử Việt?” Bà ta lại truy hỏi.
Lần này tôi không nói, đối với Hoa Quốc Dân tôi cũng không nói, huống chi là với bà ta.
“Tôi hỏi cô đấy, cô điếc hay là câm rồi?” Lý Tương nâng cao giọng.
Lời này lập tức khiến tôi tức giận trong lòng, bị Hoa Tử Việt chọc tức, tôi cũng chỉ nhịn, dù sao Hoa Tử Việt giúp tôi giải quyết rất nhiều khó khăn, đặc biệt là để Tiểu Phong sống cuộc sống mà trước đây không dám nghĩ tới, nhưng tôi dựa vào cái gì phải nhịn bà già Lý Tương này? Bà ta cho tôi cái gì?
Tôi xoay người đi ra ngoài.
“Cô đứng lại cho tôi, tôi cho cô đi rồi sao?” Lý Tương hét lên.
Tôi làm như không nghe thấy, tiếp tục đi về phía trước.
“Kéo cô ta lại cho tôi, thực sự vô pháp vô thiên, lại dám không để ý tới tôi.” Lý Tương sai người làm bên dưới đến kéo tôi lại.
Tôi chỉ đành đứng lại, vì tôi sợ họ kéo rách quần áo tôi.
Tôi cũng không muốn tình huống quá khó coi, lỡ để Hoa Quốc Dân đi ra nhìn thấy, vậy thì không tốt.
“Bốp!” Tôi hứng trọn cái bạt tai của Lý Tương.
“Hoa Tử Việt không quy củ, cô cũng không quy củ sao? Cô cho rằng đây là đâu? Lại phớt lờ tôi?” Lý Tương hét lên.
Tôi xem như có kinh nghiệm chịu xả giận của mẹ chồng rồi, lúc đầu Ngô Hạo và mẹ anh ta không ít lần cùng xử lý tôi. Cho nên tôi có đủ kinh nghiệm đấu tranh rồi. Đối với loại phụ nữ này, tôi không thể đánh với bà ta, vì bất kể bà ta đúng hay sai, chỉ cần tôi đánh bà ta, vậy đều là tôi sai. Không ai tha thứ cho một người con dâu đánh mẹ chồng. Huống chi còn là phu nhân nhà giàu như Lý Tương.
Nhưng tôi có thể dùng lời mắng bà ta.
Người có thân phận như Lý Tương, đương nhiên luôn có cảm giác ưu việt, lúc nào cũng được người ta nâng lên trời. Tôi chỉ cần mắng bà ta từ thiên đường xuống địa ngục, xúc phạm một chút cũng sẽ khiến bà ta khó chịu đến điên cuồng.
“Dì Lý, dì rốt cuộc muốn thế nào?” Tôi lạnh giọng nói: “Đánh cũng đánh rồi, thả tôi đi đi.”
“Tôi muốn một đứa chợ búa thô lỗ như cô học chút quy củ. Để cô biết nhà họ Hoa là gia đình lớn, không phải nơi cô tác quái.”
Tôi đè thấp giọng: “Bà mới là đồ thô lỗ, bà tự cho rằng bà là nữ chủ nhân cao cao tại thượng ở đây. Thực ra đều là tự bà vọng tưởng. Bà là chỉ một bình hoa đang héo rũ mà thôi, Hoa tổng lúc nào cũng có thể đổi người khác, bà đắc ý cái gì? Tuổi bà cỡ này rồi, còn ở đây ra uy với tôi, không bằng nghĩ cách làm sao xử lý đám vết nhăn chằng chịt kia đi, còn có vết nám bà đánh nhiều phấn như vậy cũng không che được! Hoặc là xem thêm vài quyển sách, nâng cao khí chất, nếu không bà sẽ trở thành một thứ rác rưởi cũ kỹ không có gì ngoài tố chất thấp kém!”
Không ngoài dự liệu của tôi, sắc mặt Lý Tương xanh mét, người cũng khẽ run rẩy.
Người cao cao tại thượng kiểu này, bỗng nhiên mắng bà ta bằng những lời khó nghe nhất trong tình huống bà ta không chút phòng bị, còn khó chịu hơn cho bà ta một cái tát. Bà ta không phải mắng tôi chợ búa sao, vậy tôi liền dùng từ chợ búa khó nghe nhất thực thi đả kích bà ta, để bà ta thực sự cảm nhận được tinh túy của văn hóa chợ búa.
“Đánh cho tôi, đánh chết tiện nhân này cho tôi. Đánh tới chết!”
Lý Tương hét khàn giọng, vừa chỉ huy người làm nhào về phía tôi, bản thân bà ta cũng xông về phía tôi.
Tôi không nhịn được cười, bà ta tự cho rằng là quý phu nhân, giờ nào còn chút khí chất tôn quý của quý phu nhân nào? Đây rõ ràng còn thô lỗ hơn chợ búa là tôi có được không?”
Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!