Lọc Truyện

Vợ, Ngoan Ngoãn Để Anh Yêu - Mặc Sơ - Quyền Đế Sâm

 

Cô cũng từng sợ hãi, tất cả đều chỉ là bọt nước, chỉ là hoa trong gương trắng trong nước tan như bọt xà phòng, chỉ là ảo ảnh chớp mắt đã không thấy nữa. 

Khi thật sự là như thế, vậy mà cô đã sợ... 

Quyền Đế Sâm đứng trong thư phòng, anh chỉ cách cô trong gang tấc, nhưng anh có thể cảm nhận được, trái tim Mặc Sơ đã đi đến nơi thật xa rồi! 

Cô gái này lớn lên như cỏ dại, thực chất bên trong lại mạnh mẽ hơn bất kỳ ai! 

Cô có thể dốc hết lòng mình đi yêu một người, cô cũng có thể hận một người sâu sắc. 

Lúc này, bầu không khí trong thư phòng áp lực chưa từng có. 

Ở đây, từng lưu giữ tiếng cười vui của hai người. 

Bọn họ từng ở đây quyến luyến kiều diễm, bọn họ từng ở đây hòa tan vào nhau, bọn họ cũng 

đây nói lời từ biệt. 

Quyền Đế Sâm không nói gì. 

Mặc Sơ cũng không nói gì. 

Hai người đều im lặng, bọn họ không còn tâm ý tưởng thông với nhau nữa, mà là... 

Cuối cùng, Mặc Sơ từ từ đứng lên, cô nhìn khuôn mặt của Quyền Đế Sâm một lần nữa, cô không nói một câu nào, cô quay người, đi ra ngoài. 

Quyền Đế Sâm nhìn theo bóng lưng thẳng tắp như cây bạch dương của cô, môi anh giật giật, anh muốn gọi cô lại, vậy mà anh lại kêu không ra tiếng. 

Anh biết, giờ là thời gian hai bên bình tĩnh. 

Đối với anh mà nói, đây là chuyện mà anh luôn giấu trong lòng. 

Đối với Mặc Sơ mà nói, cô cần thời gian đi chải vuốt chuyện này. 

Bọn họ đều là người lý trí. 

Mặc Sơ thất hồn lạc phách đi ra khỏi thư phòng tầng hai, có đi xuống tầng một, nhìn thấy Bạch Tử ngồi trong phòng khách uống trà. 

Lúc Bạch Tử nhìn cô, trong mắt Bạch Tử là nụ cười đắc ý. 

Trong lòng cô hiểu, có lẽ Bạch Tử chưa bao giờ chấp nhận cô! 

Chẳng qua, Long Diệu Thiên cũng sắp đổ rồi, giá trị lợi dụng của Mặc Sơ cũng mất đi. 

Là một con tốt bỏ đi, Bạch Tử còn cần làm cái gì cơ chứ? 

Mặc Sơ không biết mẹ ruột của mình là ai, nhưng quan hệ của cô và mẹ nuôi Trần Chân Dao cũng không tốt, giữa mẹ và con gái, lẽ nào cũng không có tình cảm thật sao? 

Trên thế giới này, rốt cuộc còn có cái gì là thật đây? 

Mặc Sơ đi ra khỏi biệt thự ở vịnh Hồng Thụ Lâm Hải, cô đi tới một vịnh. 

Vịnh này, cũng từng có dấu chân của cô và Quyền Đế Sâm, cô và anh ăn cơm xong thì đi dạo 

đây. 

Khi đó, bọn họ là đôi vợ chồng làm cho người ta hâm mộ. 

Giờ đây, một mình cô cô đơn lẻ loi đứng ở bờ biển, nhìn khung cảnh mặt trời chiều ngã về tây. 

Ánh tà dương ở bờ biển, ở nơi cuối chân trời, mặt trời đỏ từ từ hạ xuống, mây ngũ sắc ở chân trời tùy ý biến đổi sắc màu. 

Mặc Sơ ngồi trên bờ cát, cô nhìn thấy có chim di trú bay tới vịnh Hồng Thụ Lâm Hải trú đông. 

Thành phố S là thành phố lớn ở phương Nam, mùa đông ở đây thích hợp cho chim di trú tới qua mùa đông giá rét. 

Chỉ chớp mắt, là sắp vào đông rồi! 

Cô và Quyền Đế Sâm gặp lại nhau ở mùa xuân, cô và anh lại bắt đầu vào mùa thu. 

Cô tưởng là cô cũng có thể làm một chú chim di trú, ở trong lòng của Quyền Đế Sâm sống qua một mùa đông ấm áp, nào ngờ, cô không phải! 

Khi đêm tối dần buông xuống, trên toàn bộ đường bờ biển sáng lên đèn đường. 

Một loạt đèn đường thật dài, chiếu sáng con đường phía trước cho người đi về buổi tối. 

Khi hoàng hôn tắt hẳn, ánh đèn rực rỡ mới lên, nhìn ra xa thành phố vạn nhà đèn đuốc, nhà của cô ở đâu? 

Mặc Sơ đứng lên, cô không quay về vịnh Hồng Thụ Lâm Hải. 

Cô đi đến nghĩa trang của bố mẹ nhà họ Mặc, ở cái nơi giá trị xa xỉ này, vẫn là nơi mà Quyền Đế Sâm chọn! 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!