Vốn dĩ hắn đang lo không có cơ hội, không ngờ đối phương lại tự dâng gối đến cửa.
Nhưng lời nói của tên trung niên kia khiến hắn rất khó chịu, vô cùng khó chịu, mà một khi Dương Bách Xuyên khó chịu thì hậu quả rất nghiêm trọng.
Lời lẽ của người kia nghe có vẻ nhẹ nhàng, nhưng thực chất lại cực kỳ khó nghe, chỉ thiếu điều chỉ thẳng vào mặt Dương Bách Xuyên mà nói: Tiểu tử, mẹ nó, ngươi chỉ là một tiểu nhân vật Tiên Đế trung kỳ, còn chưa có mắt nhìn à? Bọn ta có Tiên Tôn, ngươi mù à? Biết điều thì biến đi, bọn ta muốn lấy cái tiểu viện này.
Thế là, khóe miệng Dương Bách Xuyên nhếch lên, quay sang hỏi quản sự Viên bên cạnh: "Ở Dao Trì này, giết người hoặc là giết cả quản sự Dao Trì như các ngươi thì có gây rắc rối lớn không?"
Viên quản sự nghe Dương Bách Xuyên hỏi xong thì lập tức cả người run lên, ông ta biết Dương Bách Xuyên đã bị chọc giận, bèn vội vàng nhỏ giọng đáp: "Hồi bẩm Chủ thượng, dù sao nơi này cũng là Dao Trì, nghiêm cấm chém giết. Tuy nhiên, nếu là khách với nhau lập ra hẹn ước sinh tử thì Dao Trì sẽ không can thiệp. Còn về việc giết quản sự Dao Trì thì có chút phiền phức, nhưng chỉ cần không giết chết, đánh tàn phế thì Phong chủ cũng không quản. Dù sao thì đều là người tu luyện, các đạo hữu đến tham dự Đại hội Dao Trì đều muốn luận đạo với chủ nhà, cho nên quản sự giao lưu mà để bị thương là chuyện khó tránh khỏi ... "
"Được rồi, ta hiểu rồi." Dương Bách Xuyên thản nhiên gật đầu.
Sau đó hắn tiến lên vài bước, nhìn thẳng vào lão già kiêu ngạo bên phía Phi Tinh Môn, lạnh nhạt nói: "Chi bằng thế này đi, chúng ta đánh một trận, ai thắng thì tiểu viện này thuộc về người đó, cũng đỡ phải nói nhiều lời phí nước bọt, dù sao các ngươi cũng nói rồi, Tiên Giới là thế giới đề cao thực lực, thế nào, dám hay không?"
Lời nói của Dương Bách Xuyên rất lạnh nhạt, nhưng vừa dứt thì nhóm người bên phía đối phương đều sững sờ, sau đó phản ứng lại, từng người cười lớn không thôi.
"Ha ha ha ha ... "
Ngay cả Diêu Đại Hoa cũng cười.
Trong sân chỉ có ba người không cười, tất nhiên chính là Hồng Y, Cổ Kiếm và Viên quản sự.
Hồng Y thì khỏi nói đến, Cổ Kiếm nhìn đám người đối diện cười lớn, trong lòng cũng chế giễu: "Một lũ ngu xuẩn, cứ cười thoải mái đi, lát nữa sẽ cho các ngươi khóc."
Còn Viên quản sự thì đã từng được lĩnh giáo thủ đoạn của Dương Bách Xuyên nên biết rõ sự quỷ dị của Dương Bách Xuyên, giờ phút này trong lòng ông ta còn có chút hưng phấn, dường như đã thấy cảnh đám người này kể cả Diêu Đại Hoa sẽ bị Dương Bách Xuyên đánh cho tàn phế, trong lòng ông ta sung sướng không tả nổi.
Dương Bách Xuyên nhìn đám người đang cười lớn kia, hắn cũng không hề để ý, ánh mắt lạnh lẽo nói: "Cười đủ chưa? Cười đủ rồi thì nói một câu, có dám đánh một trận hay không?"
Lúc này, vị Tiên Đế trung niên kia định lên tiếng nhưng lại bị Môn chủ Phi Tinh Môn là Sa Tĩnh Thiên giơ tay ngăn lại, ông ta bước lên một bước nói: "Tiểu tử, bản tôn có thể xem lời ngươi nói là đang khiêu chiến với Phi Tinh Môn bọn ta không?"
“Tùy ông muốn nghĩ sao cũng được, cứ nói dám hay không đi, giao chiến bất kể sống chết." Dương Bách Xuyên nheo mắt nói.
"Được, nếu ngươi đã muốn chết thì bản tôn không thành toàn cho ngươi cũng không được, đánh bất kể sống chết sao? Ha ha, càng hay. Sư đệ, đệ ra tay giáo huấn vị Dương Môn chủ này một chút đi." Sa Tĩnh Thiên nói với Tiên Đế trung niên bên cạnh.
"Vâng, sư huynh." Vị Tiên Đế trung niên bước lên một bước, ánh mắt phát ra tia sáng lạnh lẽo.
Lúc này, không biết từ lúc nào mà xung quanh đã tụ tập rất nhiều người vây xem, có người của Dao Trì, cũng có người ngoài đến tham dự Đại hội Dao Trì, ai nấy đều bàn tán xôn xao mà không một ai tỏ ra xem trọng một Tiên Đế trung kỳ như Dương Bách Xuyên.
"Tiểu tử, đến đi, đừng lãng phí thời gian, xử lý xong ngươi rồi bọn ta vào tiểu viện nghỉ ngơi." Tiên Đế trung niên của Phi Tinh Môn nói với giọng đầy kiêu ngạo, như thể một Tiên Đế như Dương Bách Xuyên chỉ là một con kiến trong mắt ông ta, ông ta chỉ cần một chiêu là có thể hạ gục hắn.
Ông ta hoàn toàn khinh thường Dương Bách Xuyên. Cũng khó trách, Dương Bách Xuyên là Tiên Đế trung kỳ, còn ông ta là Tiên Đế đại viên mãn, cách biệt như trời với đất. Bình thường, Tiên Đế trung kỳ đối đầu Tiên Đế đại viên mãn thì chẳng có chút hy vọng thắng nào, đúng là tự tìm đường chết.
"Khoan đã ~" Dương Bách Xuyên giơ tay.
Bạn đang đọc truyện mới tại truyen azz com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!