Trong lòng của Lâm Huyền cảm thấy hơi mâu thuẫn.
Dường như Trát Nhĩ Khắc cảm nhận được suy nghĩ của Lâm Huyền, lập tức mở miệng nói.
"Gia, hắn đã mất thần trí rồi."
"Trận đại kiếp nạn kia đã trực tiếp xé linh hồn của hắn thành từng mảnh nhỏ."
"Mặc dù chúng ta không luyện chế thành đan dược thì cuối cùng hắn cũng đi về hướng diệt vong mà thôi."
"Hơn nữa, nếu như ngài không luyện hóa thì như vậy hôm nay cay Thiên Hồn này sẽ biến thành một gốc yêu cây ăn thịt người."
“Ngươi cũng nhìn thấy những hài cốt ở dưới gốc cây rồi, sau ngàn vạn năm, có biết bao nhiêu người đã từng chết thảm ở chỗ này."
Hắn nói như vậy, ngược lại khiến trong lòng của Lâm Huyền thoải mái hơn một chút.
Trát Nhĩ Khắc nói rất đúng, nếu như không luyện hóa, như vậy sẽ chỉ khiến cho nhiều người gặp nạn hơn mà thôi.
“Dùng chính thì chính, dùng tà thì tà."
Lâm Huyền bỗng nhiên nhớ đến một việc, trước đây lúc hắn học được độc thuật, vị Đại Đế kia đã từng nói.
Công pháp và chiêu thức của bản thân cũng không phân thiện và ác, mà dựa vào cách dùng của người sử dụng.
Ví dụ như Thần Đạo Công Pháp của Lâm Huyền.
Ở trong tay của hắn thì là chính đạo.
Thế nhưng, nếu như có người học, tương lai lại có người sử dụng Thần Đạo Công Pháp để đại khai sát giới, lẽ nào lại có thể nói Thần Đạo Công Pháp là một loại tà công hay sao?
Suy nghĩ một lúc lâu, Lâm Huyền gật đầu đồng ý.
"Nói cho ta biết, nên làm như thế nào?"
Trát Nhĩ Khắc lập tức nói.
“Đây là một loại trận pháp, cần dùng đến những dược vật có thể tẩm bổ linh hồn.”
Dược vật có thể tẩm bổ được linh hồn, cái này cũng không cần phải tìm.
Bản thân cây Thiên Hồn có thể tẩm bổ được linh hồn, Lâm Huyền bay lên, bẻ mấy nhánh cây.
"Bước về bên trái mười lăm bước."
Trát Nhĩ Khắc mở miệng chỉ huy.
"Phía trước ba bước."
"Bên trái phía trước sáu bước."
"Bên phải phía trước bảy bước."
Sau khi đã bố trí trận pháp xong đã có thể bao vây Thần Thụ lại một cách dễ dàng.
Lâm Huyền đứng ở bên cạnh cái cây, nhìn xa xa.
Trong một khoảnh khắc đó, dường như hắn có thể nhìn thấy một ngọn lửa mơ hồ đang nuốt sống toàn bộ Thần Thụ.
Thế nhưng, luc Lâm Huyền kiểm tra tỉ mỉ lại một lần thì không nhìn thấy ngọn lửa đâu nữa.
"Đây chính là lửa linh hồn, lấy dược liệu làm lửa, lấy cây Thiên Hồn làm đỉnh lô, luyện chế thành đan dược."
"Chờ sau khi thành đan, linh hồn của ngài có thể trở nên mạnh hơn."
Trát Nhĩ Khắc chân thành nói.
Lúc này, hắn không hề có một chút giả vờ nào.
Chỉ có Lam Huyền trở nen mạnh me hon thì han mới có thể trở nên an toàn hơn
Lâm Huyền lẳng lặng đứng chờ ở bên cạnh cái cây, dường như ngọn lửa kia đang thiêu cháy mãnh liệt hơn.
Mặc dù là đứng ở bên cạnh, Lâm Huyền cũng cảm giác được linh hồn của hắn đang cảm thấy đau đớn.
Duong như ngon lửa kia con co the khiến cho linh hồn của hắn bị thương.
Hoàn hảo là linh hồn của hắn mạnh mẽ, nếu không đã không thể chịu đựng được từ lâu, né ra xa rồi.
"Lửa linh hồn này cũng có thể dùng để rèn luyện linh hồn."
Lâm Huyền lẩm bẩm nói.
Hắn rút ra một bộ phận hồn lực của chính mình đưa vào nơi lửa linh hồn đang thiêu đốt.
Thấy cảnh tượng như vậy, Trát Nhĩ Khắc triệt để hết chỗ nói rồi.
Hắn biết Lâm Huyền tu luyện rất điên cuồng, lại không nghĩ rằng sẽ điên cuồng đến mức như vậy.
Phải biết rằng, lửa linh hồn này chỉ có thể sử dụng để luyện đan mà thôi.
Có thể rèn luyện linh hồn được hay không?
Đương nhiên có thể.
Thế nhưng, phương thức này tran đầy nguy hiếm.
Từ xưa đến nay, sợ rằng cũng không có mấy người có thể nếm thử được.
Sự lựa chọn này của Lâm Huyền thực sự to gan.
Trát Nhĩ Khắc nhìn xem cũng cảm thấy kinh hồn bạt vía.
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!