Lọc Truyện

Truyện Vợ Cũ Thật Quyến Rũ - Nguyễn Băng Trâm

Chương 1846

“Cút!” Tê Mẫn Mãn đỏ mặt gầm thét, đóng cửa lại trước mặt anh.

Hoắc Trì Viễn đứng trước cửa, dậm dậm mũi chân đầy không kiên nhãn.

Nhìn không thấy cô, cảm giác sống một ngày bằng một năm.

Anh thật muốn nhìn thấy cô.

Lúc cô mặc một bộ váy màu lam sạch sẽ xuất hiện trước mặt Hoäc Trì Viễn, ánh mắt anh liền quên chớp.

“Nha đầu, em thật đẹp” Hoắc Trì Viễn không kìm lòng được. khen.Tuy Tê Mẫn Mẫn thích được ca ngợi, lại không biểu hiện ra ngoài, kiêu ngạo mà ngấng cằm lên hỏi: “Anh muốn mang em đi đâu?”

“Đi theo anh” Hoäc Trì Viễn vươn tay to ra, bá đạo dắt tay Tề Mẫn Mẫn, đưa cô xuống lầu.

Hoäc Trì Viễn giống như người hầu mở cửa xe cho Tê Mẫn Mẫn, khom người nói: “Công chúa, mời lên xe”

“Tê Mẫn Mãn hếch miệng nhỏ lên, không quá quen thuộc than thở nói: “Anh học ai thế, miệng lưỡi trơn tra”

“Lão Nhị” Hoắc Trì Viễn ha ha cười, liền đóng cửa xe, quấn. qua đầu xe, ngồi vào ghế lái.

“Qủa thật gần mực thì đen” Tề Mẫn Mẫn cắn răng nói. Hoắc Nhiên sắp thay đổi Hoắc Trì Viễn rồi.

Từ hôm qua anh mang pháo hoa đến chỗ cô đốt có lẽ cũng là do Hoäc Nhiên dạy.

Cô còn nói anh đột nhiên sao lại lãng mạn như thế, lại còn biết nói lời ngon tiếng ngọt.

Hoäc Trì Viễn chỉ là tràn ngập quyến luyến nhìn thoáng qua Tề Mãn Mẫn, cũng không phản bác.

Hiện giờ anh hận không thể học được hết tất cả thủ thuật mà Hoắc Nhiên dạy cho mình, sớm lấy cô về nhà một chút Hoắc Trì Viễn đứng ở cửa tiệm hoa, nói với Tề Mẫn Mẫn: “Chờ anh một chút”

Tề Mãn Mẫn nhìn thoáng qua cửa hàng hoa, quay đầu đánh giá anh một chút: “Làm gì thế?”

Hoäc Trì Viễn chỉ cười, mở cửa xuống xe.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!