Lọc Truyện

Vĩnh Hằng Kiếm Tổ - Vân Hạo (FULL)

Ánh mắt Lý Chính Cương chợt lóe, nói: "Ta biết, Vân gia cũng là hào môn ở quận Bắc Hàn, nhưng ta biết bọn Vân Thiên Khoát hoàn toàn không được Vân gia coi trọng, thậm chí bị rất nhiều người của Vân gia coi là cái đỉnh trong mắt, ta diệt trừ Vân Thiên Khoát cũng không chọc giận Vân gia quận Bắc Hàn!"

Hứa Ấn: "Nếu ngươi dám động vào một sợi tóc của Vân Hạo thì mạng của ngươi sẽ chấm dứt!"

Lý Chính Cương mở to hai mắt mà nói: "Hứa đan sư, lời này của ngài là có ý gì?"

Hứa Ấn: "Nếu ngươi còn muốn tiếp tục dùng loại thuốc giải trừ đan độc kéo dài tánh mạng thì ngoan ngoãn cung phụng Vân Hạo là tổ tông cho ta, ta chỉ nói thế thôi, tự lo thân mình đi!"

Lý Chính Cương lăn lộn nhiều năm như vậy thì tất nhiên không phải người ngu dốt, trong nháy mắt đã liên tưởng đến nhiều thứ, ông ta dùng giọng nói không xác định để thăm dò: "Hứa đan sư, ý ngài là Vân Hạo có quan hệ với người cung cấp loại thuốc này?"

Hứa Ấn hừ lạnh một tiếng và nói: "Vân Hạo không thích náo động nên ngươi đừng chạy ra gặp hẳn trước mặt mọi người, phải làm thế nào thì không cần ta dạy cho ngươi đúng không?"

Lý Chính Cương lập tức gật đầu, vội vàng mở cửa phòng rồi ra lệnh cho lão quản sự vừa bị Hứa Ấn đá ra ngoài: "Mau đi mời Vân công tử đến hậu viện, nhớ kỹ, thái độ cung kính chút cho ta!"

Lão quản sự há hốc mồm, nhưng đi theo Lý Chính Cương nhiều năm làm ông ta biết cái gì nên hỏi, cái gì không nên hỏi, ông ta lập tức đi mời Vân Hạo.

Ở đại đường cửa hàng cầm đồ, lão quản sự vội vàng tới rồi hét lớn: "Đều lui ra cho tai"

Ông ta chen vào đám người, chắp tay và nói với Vân Hạo: "Vân công tử, lão gia cho mời."

Vân Hạo trực tiếp ném Lý Dương xuống đất, cũng không lo những người này dám ra tay mà lạnh nhạt rời đi cùng lão quản sự.

"Vân Hạo quá kiêu ngạo!" "Hắn thả Dương thiếu gia ra thì trong tay hắn không còn lợi thế gì, lão gia tử nhất định sẽ làm hẳn sống không băng chết!"

"Dám khiêu khích Lý gia, cho dù Vân Hạo có mười cái mạng cũng không đủ, tuy lão gia tử lớn tuổi nhưng ở thành Lưu Vân không ai dám nói mình có thủ đoạn ác độc hơn lão gia tử!"

Cả đám người đang xì xầm nói nhỏ.

Một lát sau, Vân Hạo đi theo lão quản sự tới một hậu viện.

Lão quản sự nói: "Vân công tử chờ một lát, ta lập tức đi thông báo cho lão gia."

Vừa dứt lời, lão quản sự đã rời đi.

Nhưng ngay khi lão quản sự vừa đi thì một khí tức cực kỳ tàn bạo đột nhiên buông xuống.

"Oanh!"

Một bóng người từ trên trời giáng xuống, khi đáp xuống đã trực tiếp đập ra một cái hố to dưới đất.

Đây là một nam tử trung niên có gương mặt rất dữ tợn, trên người toả ra sát khí mãnh liệt.

Ánh mắt ông ta nhìn Vân Hạo như đang nhìn một người chết, giọng nói trầm thấp phát ra từ miệng ông ta.

"Vân Hạo, tên chết tiệt ngươi dám đánh Lý Dương con ta bị thương thành như vậy, hôm nay ta nhất định phải lột da rút gân, nghiền xương ngươi thành tro mới giải mối hận trong lòng tai"

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!