Tin đồn nhanh chóng được truyền khắp khuôn viên đại học Trung Hải, dẫn đến xôn xao không nhỏ.
Tần Hạo quyến rũ hoa khôi của ngành - Đường Kiều, hai người chính thức trở thành người yêu.
Sau khi nghe được tin này, hai chị em Lâm Vũ Hân và Lâm Vũ Nghi đều chết lặng. Cho dù họ đã biết trước, nhưng lúc nghe được Tần Hạo và Đường Kiều tay trong tay không kiêng dè gì ngay tại trường, họ vẫn không nén được chua xót trong lòng.
Ngoài ra, Vương Tú Quân lại rất bình tĩnh. Thực ra cô ấy đã sớm chuẩn bị tâm lý rồi. Dù sao nam theo đuổi nữ thì khó như núi cao, nữ theo đuổi nam thì dễ như tờ giấy, đâm một cái thủng ngay.
Huống chi, mọi phương diện của người đẹp Đường Kiều đều rất tốt. Cô ấy muốn theo đuổi một chàng trai, thật sự quá dễ dàng.
Vốn dĩ những nam sinh thầm mến Đường Kiều đã không biết có bao nhiêu người rồi.
Trong số đó có một người điên cuồng nhất, chính là Chu Nghị.
Khi Chu Nghị nghe được tin này, đúng lúc đang trong câu lạc bộ Taekwondo luyện tập. Cậu ta còn đang thắc mắc tại sao hôm nay Đường Kiều vẫn chưa tới, hơn nữa Tần Hạo cũng chưa đến.
Sau khi bạn học dè dặt nói cho cậu ta biết tin này, sắc mặt Chu Nghị trở nên rất khó coi, mặt xanh mét, cậu ta thay quần áo không nói lời nào, đi ra ngoài.
Ở phía xa, Tần Hạo nhìn thấy Chu Nghị đang đi về phía mình.
Đường Kiều cũng nhìn thấy, người khẽ run lên, cái gì nên tới cuối cùng cũng phải tới.
Vẻ mặt Tần Hạo như bình thường. Anh đứng lại, chặn Đường Kiều lại phía sau. Vào lúc này, càng cần có người đàn ông như mình ra mặt, che mưa che gió cho cô ấy.
“Thằng khốn!”
Chu Nghị chạy tới, giơ nắm đấm định đánh người.
Vậy nhưng không ngờ, không biết từ đâu mà Đường Kiều có dũng khí lớn như vậy. Cô ấy lập tức lao ra phía trước, dang hai tay, đứng trước mặt Chu Nghị.
“Chu Nghị. Cậu làm cái gì thế?”
Giọng nói của Đường Kiểu rất nghiêm túc.
Bất ngờ!
Không chỉ có Chu Nghị, ngay cả Tần Hạo cũng cảm thấy bất ngờ. Đường Kiều trở nên mạnh mẽ như vậy từ khi nào?
Chu Nghị chỉ tay vào Tần Hạo, tức đến nói không nên lời. Thật lâu sau mới tỉnh táo lại, tức giận nói: “Tần Hạo, thằng tiểu nhân này, nói không giữ lời!”
Tần Hạo bất đắc dĩ cười: “Tôi gia nhập câu lạc bộ Taekwondo, thực sự không phải vì Đường Kiều, chuyện này tôi không có lừa cậu. Đương nhiên, càng không phải là vì Vương Tú Quân”.
“Cậu lừa ai? Dựa vào kỹ năng của cậu vốn không cần tập Taekwondo gì cả. Nếu không phải vì thích cô gái nào, cậu sẽ tham gia vào câu lạc bộ hả?” Chu Nghị rõ ràng không tin.
Tần Hạo nhún vai bất đắc dĩ: “Nếu tôi nói là vì tôi quá chán, cậu tin không?”
“…”
Có quỷ mới tin!
Chu Nghị tức giận: “Bước ra đây, là một người đàn ông ra đấu với tôi. Núp sau lưng phụ nữ có còn là đàn ông không?”
“Chu Nghị, cậu đừng có quá đáng. Tôi cám ơn tấm lòng cậu dành cho tôi mấy năm nay, nhưng chuyện tình cảm không thể miễn cưỡng, người tôi thích là Tần Hạo. Xin cậu đừng làm khó chúng tôi, được không? Chúng tôi cũng không có lỗi với ai. Nếu như đã làm tổn thương cậu, tôi xin lỗi!”
Đường Kiều vẫn che chắn phía trước Tần Hạo, giống như gà mẹ bảo vệ gà con khiến Tần Hạo có chút dở khóc dở cười.
“Kiều Kiều, em tránh ra. Chuyện của đàn ông nên để đàn ông tự giải quyết. Em không cho bọn tôi đánh một trận, cậu ta càng đau lòng hơn thôi!” Tần Hạo ở sau lưng nói nhỏ.
Anh chưa bao giờ có thói quen để người phụ nữ của mình đứng trước mặt mình. Chỉ là lần này, sự mạnh mẽ của Đường Kiều khiến người khác giật mình.
Tình yêu có thể làm thay đổi một người, thực sự không sai.
Đường Kiều do dự: “Nhưng, em sợ…”
“Em không có lòng tin với người đàn ông của mình vậy sao? Vậy tôi càng phải chứng minh bản thân mình, em yên tâm đi!”
Tần Hạo kéo Đường Kiều về phía sau, còn mình thì tiến lên phía trước: “Đến đây!”
“Như một người đàn ông, nếu thua tôi tự động rút lui, chúc phúc hai người. Nếu thắng, tôi cũng không làm phiền nữa. Dù sao đây là lựa chọn của Đường Kiều, tôi tôn trọng cô ấy. Nhưng tôi có thể chứng minh cho tất cả mọi người, tôi mạnh hơn cậu, ưu tú hơn cậu!”
Chu Nghị chắp hai tay, cúi chào, sau đó hít sâu một hơi, tinh thần trở về trạng thái tốt nhất, trong mắt chỉ có một mình Tần Hạo.
Tần Hạo không có bất kì hành động nào, bình tĩnh mà đứng tại đó, chờ đối phương ra tay.
Chờ một hồi lâu, Chu Nghị cũng không nhìn thấy đối phương có sơ hở gì, trong lòng căng thẳng, không tiếp tục do dự nữa. Cậu ta nhanh chóng vọt lên trước vài bước, sau đó bỗng nhiên nhảy lên cao, xoay người đá cao 180 độ trên không.
Đường Kiều ở phía sau hơi lo lắng. Đây chính là tuyệt chiêu của Chu Nghị, vốn dĩ động tác này rất ít người có thể thực hiện được. Tuy rằng bản thân cô ấy cũng có thể miễn cưỡng làm được, nhưng sức tấn công còn bị hạn chế.
Mà Chu Nghị sớm đã luyện được đến độ cao mà sức mạnh và tốc độ hoàn toàn ăn khớp với nhau.
“Liệu anh ấy có đỡ được không?” Trong mắt Đường Kiều lộ ra sự lo lắng.
Ai mà không muốn bạn trai của mình ưu tú hơn chứ?
Nhưng Tần Hạo mới vào câu lạc bộ Taekwondo được nửa tháng, làm sao có thể đấu với học viên có đẳng cấp cao thế này?
Lúc này, Tần Hạo vẫn không nhúc nhích.
Không cử động thì thôi, cử động một cái thì nhanh như chớp!
Bỗng nhiên Tần Hạo nhấc chân đá vào ngay giữa lưng Chu Nghị. Anh dùng sức rất mạnh, khiến Chu Nghị bay ngược trở về, ngã trên mặt đất lăn vài vòng.
Đường Kiều cũng là cao thủ Teakowondo nên rất tinh mắt, cú đá vừa rồi của Tần Hạo vô cùng bình thường, nhưng nắm chắc thời cơ, khống chế sức mạnh, có thể nói là hoàn mỹ.
Tuyệt chiêu của Chu Nghị bị phá trong nháy mắt, còn bị đá trúng. Cậu ta ngạc nhiên đứng dậy, trừng mắt nhìn Tần Hạo với vẻ mặt không thể tin được.
“Hay lắm. Không ngờ cậu cũng có chút bản lĩnh đấy!”
Chu Nghị không dám xem thường anh nữa. Cú đá vừa rồi không khiến cậu ta bị thương nặng, trừ hơi đau hông ra thì vẫn còn sức để đánh tiếp.
Hai người lại tiếp tục đánh.
Bốp bốp bốp!
Những tiếng đá chân liên tiếp vang lên, Tần Hạo chỉ dùng một phần sức lực đã dễ dàng chặn lại toàn bộ sự tấn công của Chu Nghị. Nếu không phải cảm thấy tên này không tệ thì anh đã đánh bại cậu ta từ lâu rồi.
Thua cũng phải cho cậu ta thua có tôn nghiêm một chút, đây chính là suy nghĩ của Tần Hạo.
Đường Kiều nhìn Tần Hạo, trong mắt hiện lên vẻ khiếp sợ.
Bạn trai của mình lại mạnh như vậy mà ngày thường không hề lộ ra chút gì. Cô ấy chỉ nghĩ là do anh có thiên phú, không ngờ người ta sớm đã là cao thủ bậc thầy rồi.
Vui mừng!
“Đủ rồi!”
Tần Hạo đoán hẳn là cũng đủ đả kích được sự tự tin của Chu Nghị. Đột nhiên anh dùng sức, đẩy Chu Nghị ngã thẳng xuống đất.
“Cậu thắng rồi!”
Chu Nghị thua không nói được lời nào, ngã trên mặt đất thở dốc. Mặt khác, Tần Hạo vẫn có dáng vẻ của một cao thủ, đứng ở đó gần như không di chuyển.
Chu Nghị giơ ngón tay cái về phía Tần Hạo, nhìn chằm chằm vào hai người. Cậu ta xoay người lặng lẽ rời đi.
Chờ cậu ta vừa đi, Đường Kiều nhìn Tần Hạo như nhìn quái vật. Hồi lâu vẫn không biết làm sao để diễn tả sự kinh ngạc trong lòng mình. Thật lâu sau mới nghẹn nói ra một câu: "Anh tham gia câu lạc bộ Taekwondo thật sự không phải vì em sao?"
"Em quên rằng sau khi tôi tham gia mới biết em sao? Lúc trước, tôi chỉ biết Vương Tú Quân có một bạn cùng phòng muốn theo đuổi tôi thôi, ha ha!"
Tần Hạo cười lên, cười rất đắc ý.
"Nhưng mà, tại sao anh lại giỏi vậy? Em cảm thấy, cho dù là Tú Quân, cũng có thể không thắng anh được!" Gương mặt Đường Kiều tràn ngập sự hâm mộ, ánh mắt vô cùng sùng bái.