Không bao lâu sau, cái hộp trong tay Tô Vũ rung động, hắn mở ra xem, mặc dù sớm có suy đoán nhưng giờ phút này Tô Vũ vẫn uể oải không thôi, "Đệt, thật đúng là vật gánh chịu, ta còn tưởng rằng tên vô địch phản bội lưu lại đồ vật gì, hoặc là Thiên Nghệ giáo chủ giữ lại chứng cớ gì, kết quả đều không phải!"
Hắn vẫn còn có chút chờ mong rắng thứ bên trong là đồ mà hắn muốn.
Sự thật chứng minh, hắn suy nghĩ nhiều.
Tô Vũ hết sức uể oải!
Trong hộp là một khối ngọc, hắn sờ soạng một thoáng, làm Địa Binh sư hiển nhiên hắn có năng lực phán đoán, thứ này vô cùng kiên cố, ít nhất phải là Thiên giai, khẳng định là chí bảo gánh chịu!
Vạn Thiên Thánh thấy lòng thật mệt mỏi.
Đây không phải là chí bảo sao?
Vì sao ở trong miệng ngươi nó lại có vẻ không đáng một đồng thế?
"Đây là Thiên Khuyết ngọc, đích thật là vật gánh chịu, một loại bảo vật tương đối khó gặp.”
Vạn Thiên Thánh cười bảo: "Chỉ một khối nhỏ này mà bán ra, đổi 300 đến 500 giọt Nhật Nguyệt Huyền Hoàng dịch cũng có thể lập tức thành giao, ngươi tin không?"
Tô Vũ gật đầu, hắn hơi tò mò hỏi: "Thiên Nghệ giáo chủ lấy được cái này từ đâu chứ?"
Tên kia chỉ là Nhật Nguyệt thất trọng, chẳng lẽ Thiên Nghệ thần tộc lại đưa cái này cho gã?
Vậy cũng quá hào phóng rồi.
Vạn Thiên Thánh cầm lấy khối ngọc kiểm tra một hồi, ông sờ lên ngọc bội Nhật Nguyệt trong mắt luân chuyển, một chút thân ảnh không ngừng hiển hiện.
Rất nhanh, Vạn Thiên Thánh nói: "Không liên quan tới vô địch, khả năng là can dự tới Tinh Vũ phủ đệ, có lẽ là vận khí tên này tốt, có lẽ là thiên tài do gã bồi dưỡng đã thu vào tay cho gã."
Ông nhìn một hồi, mơ hồ thấy được bóng dáng Tinh Vũ phủ đệ.
Tô Vũ nghi ngo noi: "Vay sao ga không mang theo ở trên người?"
"Đần!"
Vạn Thiên Thánh cười nói: "Điều này mà cũng không rõ? Gã đã chuẩn bị cho việc phá toái thân thể hoặc là trọng thương, mang ở trên người thì rất dễ bị kẻ địch cướp mất, cho nên giấu ở hang ổ mới là an toàn nhất! Đi giết Hạ Long Võ nào có đơn giản như vậy, mang ở trên người là lựa chọn của kẻ liều mạng, rõ ràng gã còn muốn sống."
Tô Vũ không cho là đúng, "Nhưng bảo bối của ta thì ta đều thích mang ở trên người mà.”
Cho nên ngươi là dân liều mạng!
Ngươi là cái loại người ra cửa liền không nhất định nghĩ đen chuyện có thể trở về, bằng không, không mang theo mới là lựa chọn an toàn, làm thế thì không dễ dàng rơi mất, cũng không dễ dàng bị cướp, thân thể phá toái thì cũng có hi vọng chạy trốn, bảo vật sẽ không vỡ theo.
Lười nói nhiều, Vạn Thiên Thánh chỉ hỏi: "Ngươi thật sự muốn phá toái một kiện, còn lại thì nhét vào di tích giả à?"
Tô Vũ gật đầu, lúc này, hắn đã thấy một không gian thành hình, hắn hỏi: "Không cần thần văn sao?"
"Dùng vật gánh chịu thì không cần thần văn, miễn cho thần văn gợn sóng bị người ta cảm ứng được."
Vạn Thiên Thánh giải thích: "Có vật gánh chịu là đủ rồi, phá toái nó là được."
"Nhưng đây là không gian Nhân cảnh mà."
"Không phải, tùy tiện tạo ra sẽ rất yếu, cho nên cần vật gánh chịu chống đỡ, Tô Vũ, ngươi khẳng định muốn nhét những thứ này vào u?"
Vạn Thiên Thánh thật sự có chút không nỡ!
Tô Vũ lại thoải mái nói: "Giờ ta cũng không dùng được, thắng thì vẫn là của ta, thua, các ngài chết rồi thì ta bỏ chạy, coi như ta dùng những bảo vật này hiếu kính, để chúng chôn cùng các ngài đi!"
Miệng quạ đen!
Vạn Thiên Thánh muốn một tát đánh chết hắn, nhưng cuối cùng lại bật cười không nói gì, thực ra lời Tô Vũ nói vẫn có lý.
Tô Vũ lại vội bổ sung: "Nếu các ngài không chết nhưng lại để đồ vật mất đi, vậy thì các ngài phải bồi thường cho ta, Đại Hạ phủ cùng phủ trưởng đều phải bồi thường!"
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!