Dưới lầu Tô gia.
Tòa nhà này bây giờ đã bị bỏ hoang.
Bởi vì thường xuyên có người tới đây, kẻ có thân phận bối cảnh thì cưỡng ép tới dò xét, không có thân phận bối cảnh thì vụng trộm dò xét ...
Một tới hai đi, thiếu chút đã phát sinh mấy lần sống mái với nhau.
Mới chỉ đêm hôm trước, hai phe cường giả tới dò xét ngẫu nhiên gặp mặt tưởng là tao ngộ kẻ địch nên dẫn đến giao thủ, kém chút đã đánh xuyên qua tòa nhà này, cũng may biết là đang ở Đại Hạ phủ nên khắc chế một chút, chỉ đả thương vài vị cư dân chứ không có người chết.
Mặc dù như thế, nơi này cũng không cách nào trụ nổi, kể cả Sơn Hải Nhật Nguyệt đều tới dò xét, nếu tiếp tục như thế, tùy ý tranh đấu một lần đều có thể dẫn đến toàn bộ cư dân của tiểu khu nơi đây bị giết.
Tòa nhà của Tô Vũ đã triệt để không còn ai sinh sống, những người khác trong cư xá thì đã được Đại Hạ phủ an bài, lần lượt dọn đi.
Tiểu khu này hiện tại hết sức hoang vu.
Trước kia vao cửa là có thể thay lao nhan hai tử vui đua noi chuyen phiếm ở hoa viên, nhưng bây giờ thì đã không còn ai.
Hoang vu vô cùng!
Tòa nhà có dáng vẻ bị tàn phá.
Tô Vũ không nói gì, cái nhà này xem như đã phế đi, dù cho cha hắn có trở về thì cũng không cách nào ở, cả tòa nhà thậm chí còn có chút nghiêng ngả.
Đây cũng là do cường giả giao thủ gây ra.
Không sụp đổ cũng coi như chất lượng không tệ lắm rồi.
Ở giữa hành lang có không ít tạp vật, đều là đồ do cư dân dọn nhà lưu lại.
Vài vị Long Võ vệ canh gác dưới lầu thấy Tô Vũ, một vị Lăng Vân lạnh lùng nói: "Muốn vào phòng? Tiến vào thì hết thảy tự gánh lấy hậu quả! Người dò xét nhà của Tô Vũ không ít, căn nhà này có nguyền rủa, từng chết hơn mười vị, ngươi khẳng định muốn đi vào?"
"Hả?"
Tô Vũ nghi hoặc, thật hay giả thế?
Hình như hắn mới giết hai người thôi mà, ở đâu ra mười mấy người chết?
Hắn nghiêng đầu nhìn về phía lão Tề, lão Tề gật đầu, "Thật đó, tà môn lắm! Dĩ nhiên, có người nói không phải nguyền rủa mà là Trần Vĩnh làm. Bạch huynh ... Nếu thật sự là vị kia, đại khái sẽ không giết ngươi nhưng ta sẽ chết đó, hay là ta ở ngoài đợi ngươi nhé."
"Ai cơ?"
Tô Vũ ngoài ý muốn, lão Tề vội giải thích: "Nghe nói là Trần Vĩnh, ngươi biết Trần Vĩnh chứ, lần trước công thẩm xong, vài vị vô địch cho y thời hạn trong vòng nửa năm phải trở về Đại Hạ phủ nói rõ hết thảy. Hiện tại đã là tháng 10, bốn tháng rồi! Còn hai tháng nữa mà y không xuất hiện thì y sẽ trở thành phản đồ của Nhân cảnh ... "
Nói đến đây, lão Tề lại bảo: "Nghe nói gần đây có một số người chết đều chính là do y giết!'
Sư bá lại giết người rồi?
Gần đây Tô Vũ không quá để ý tin tức Nhân cảnh, dĩ nhiên, Bạch Tuấn Sinh cũng không phải người quan tâm những tin tức này, hắn gật gật đầu, "Vậy đó cũng tính sư huynh của ta, ai dám nói là phản đồ? Nếu thật sự là sư huynh của ta giết, giết thì cứ giết thôi, đây coi như là sản nghiệp của Bạch gia và Trần gia, người khác không mời mà tới làm trộm, giết đạo tặc là chuyện hợp tình hợp lý!"
Vẻ mặt hắn vô cùng bình tĩnh.
Đó là sư huynh của ta!
Lão Tề rất muốn nói ngươi không phải Bạch Phong, ngươi chỉ là đường đệ mà thôi, ngươi mẹ nó thật không biết xấu hổ, ai cũng có thể lôi kéo quan hệ được.
Mấy vị Long Võ vệ kia cũng có chút ngoài ý muốn.
"Người của Bạch gia?"
"Đúng vậy!"
'Tên đệ đệ không ra hồn gì của Bạch Phong nghiên cứu viên sao? Danh xưng một trong Thiên đô bát kiệt Bạch Tuấn Sinh gì đó ấy hả?"
Tô Vũ đen mặt, "Long Võ vệ cũng dám nói như vậy sao? Có tin ta bảo đường ca ta thu thập các ngươi không? Đường ca ta có quan hệ rất tốt với Hạ gia, nửa học sinh Tô Vũ của ta cang có quan hệ tam đầu ý hợp với Đại Hạ phủ Hạ Hổ Vưu điện hạ đấy!"
Long Võ vệ im lặng, một vị Lăng Vân chỉ đành nói: "Được rồi, lên đi! Người của Bạch gia ... tự mình cẩn thận một chú. Ta cảnh cáo ngươi, thật sự từng có không ít người chết rồi, dĩ nhiên, bất kể có phải do Trần các lão làm hay không thì chúng ta không biết, các ngươi chớ suy đoán lung tung! Miễn cho bị người khác bắt được nhược điểm gì, nhất là Bạch Tuấn Sinh ngươi, đừng có ở bên ngoài nói hươu nói vượn!"
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!