Lọc Truyện
Nhưng vì thông tin nắm bắt hiện tại quá ít. Lý Thần cũng không thể nào chắc chắn về kẻ tình nghi được.   

Nhưng sự cảnh giác của anh dành cho Nhan Bân và Quan Chi Đống đã lên tới mức cao nhất rồi.   

Người muốn ra tay với Tô Vãn Thanh không phải là không có. Trước đây nhà họ Trịnh ở Tân Hải chính là một ví dụ.   

Advertisement

Lần này, Lý Thần sẽ khiến kẻ ra tay cảm thấy tuyệt vọng hơn cả nhà họ Trịnh.   

“Giai đoạn này, hai là Vãn Thanh ở nhà nghỉ ngơi vài ngày đi”.   

Lý Thần khẽ thở ra và nói với Tô Vãn Thanh.   

Advertisement

Tô Vãn Thanh khẽ nhướn mày; “Công việc của công ty cả đống, có rất nhiều việc em đang tiến hành xử lý. Nếu như em ở nhà thì làm việc thế nào đây”.   

“Công ty đông người như vậy, thiếu em cũng không tới mức không vận hành được. Huống hồ còn anh mà”, Lý Thần nói.   

Tô Vãn Thanh nói với vẻ bá đạo: “Mọi người đừng có nghiêm trọng quá. Chẳng phải chỉ là theo dõi thôi sao? Để bọn chúng theo dõi, để xem có thể làm gì được em? Nếu như mới có chút chuyện đã sợ không dám ra khỏi nhà thì sau này phải làm thế nào?”  

Lý Thần bỗng cảm thấy Tô Vãn Thanh nói khá có lý.   

Quan trọng trước mắt là đối diện với sự kiên quyết của Tô Vãn Thanh thì Lý Thần cũng không định ép buộc cô phải ở nhà.   

Vốn Tô Vãn Thanh là người có tính khách ương bướng.   

Biết có người theo dõi mình thì chắc chắn cô ấy sẽ không vì thế mà trốn tránh.   

Lúc trước, Lý Thần đã từng nghe Tô Vãn Thanh nói rằng. Vào năm Tô Vãn Thanh mười sáu tuổi, có một đối thủ trên thương trường của Tô Đông Thăng định bắt cóc cô để uy hiếp ông ấy.   

Nhưng khi đó Tô Vãn Thanh mới chỉ có mười sáu tuổi đã mang súng và một con dao găm đi học.   

Lúc đó, Lý Thần đã biết ngay rằng cô gái này nhìn có vẻ yếu đuối như nước và giống như dễ bị ức hiếp nhực thực ra là một cô gái không dễ gì dây vào.   

Nếu như đặt Hoắc An Lan và Tô Vãn Thanh cạnh nhau.   

Thì Hoắc An Lan giống như một bông hoa anh túc, tinh tế yểu điệu nhưng lại đầy thủ đoạn khiến người khác chỉ cần bất cẩn thôi là sẽ bị trúng độc.   

Còn Tô Vãn Thanh thì giống như hoa hồng, xinh đẹp nhưng lại mang gai ẩn giấu sau mùi hương kia. Bất kỳ ai dám khinh thường động vào thì sẽ phải chuẩn bị cho việc bị đâm chảy máu.  

Lý Thần tự cảm thấy mình thật may mắn. Tô Vãn Thanh ở trước mặt anh, chủ động thu lại tất cả những cái gai sắc, trở thành một cô gái dịu dàng, yên lặng.   

“Vậy được, giai đoạn này Lưu Quân đi theo Tô Vãn Thanh. Không được rời nửa bước”, Lý Thần dặn dò.   

“Vâng, anh Lý Thần”, Lưu Quân gật đầu.   

Tô Vãn Thanh thì lại có ý kiến khác. Đối với cô thì Lý Thần còn dễ gặp nguy hiểm hơn cô nhiều.   

Chỉ cần có người theo dõi mình chắc rất có khả năng người đó cũng sẽ ra tay với Lý Thần.   

Nhưng khi định lên tiếng, Tô Vãn Thanh nhìn thấy ánh mắt đanh lại của Lý Thần thì đột nhiên lời đến bên miệng đành phải nuốt lại.   

Cô biết. Phần lớn mọi khi Lý Thần đều có thể nghe lời cô nhưng khi anh đã đưa ra quyết định nào đó thì anh không cho phép bất kỳ ai nghi ngờ.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!