Lọc Truyện

Tuyệt Thế Y Tiên - Diệp Bất Phàm

Chương 26: Anh Mã thích giả mạo

Nhưng sao đám này có thể là đối thủ của Diệp Phi Nhiên được, họ đã bị quật ngã trong phút mốt, sau đó đau đớn nằm hết cạnh người đàn ông trung niên rồi liên tục kêu ca. 

Mã Văn Bác nói: “Họ Diệp kia, anh có biết mình vừa làm gì không? Anh dám đánh người của cục Y Tế, gây hoạ lớn rồi đấy. 

Mau bồi thường cho họ một triệu đi, không thì tôi sẽ gọi báo cảnh sát ngay, cho nửa đời sau của anh ăn cơm nhà nước nuôi luôn”. 

Diệp Phi Nhiên nhìn anh ta rồi cười mỉa: “Được thôi, anh gọi luôn đi, dẫu sao tôi ăn nhiều loại cơm rồi, còn thiếu mỗi cơm tù thôi”. 

Mã Văn Bác đứng hình, không ngờ Diệp Phi Nhiên lại không sợ mấy lời đe doạ của mình, anh ta lấy điện thoại ra rồi nói tiếp: “Tôi không thèm đùa cợt với anh, tôi mà gọi là anh hối không kịp đấy”. 

Tần Giai Kỳ nhỏ giọng nói: “Phi Nhiên, hình như anh hơi kích động đó, hay mình bồi thường chút đi”. 

Tuy cô ấy là người nhà họ Tần, nhưng hôm nay Diệp Phi Nhiên đã gây hoạ lớn, đúng là rất khó giải quyết ổn thoả. Nếu có thể dùng tiền để xử lý thì là tốt nhất. 

Tần Giai Kỳ nói rất nhỏ, nhưng Mã Văn Bác vẫn nghe thấy được, anh ta vênh váo nói: “Nghe thấy chưa? Thế mới là cách làm sáng suốt nhất đó”. 

Song, Diệp Phi Nhiên lại xua tay nói: “Không cần, giờ anh cứ gọi báo cảnh sát đi, đứa nào không gọi thì làm con chó”. 

Thái độ của anh vượt ngoài dự đoán của Tần Giai Kỳ, điều khiến cô ấy ngạc nhiên hơn là Mã Văn Bác cầm điện thoại rồi nhưng chần chừ mãi không dám gọi báo cảnh sát. 

“Gọi đi, sao lâu thế? Hay định làm chó à?” 

Nói rồi, Diệp Phi Nhiên giơ tay lên tát cho Mã Văn Bác một lát lăn quay ra đất. 

“Mẹ kiếp, mày dám đánh ông à, có tin…” 

Không chờ anh ta nói hết câu, Diệp Phi Nhiên lại kỷ niệm cho một cái tát nữa. Loáng cái, Mã Văn Bác đã bị đánh sưng mặt. 

Tất cả mọi người đều ngẩn ra, không biết tại sao người thanh niên này lại to gan thế. 

Tần Giai Kỳ bắt đầu cuống lên, cảm thấy chuyện ngày càng tệ hơn. 

Người đàn ông trung niên kia nói: “Oắt con, tao nói cho mày biết hôm nay mày đã gây ra chuyện lớn rồi, mày có biết mình đã làm gì không?” 

“Biết chứ, tôi đang trừ hại cho dân”. 

Nói rồi, anh lại đi tới gần người đàn ông rồi giơ tay túm cổ áo ông ta, sau đó lột chiếc áo đồng phục xuống. 

Mọi người trong phòng đần mặt ra, chỉ thấy phần ngực của người đàn ông xăm hình một cái đầu sói dữ tợn, hai cánh tay cũng có hình xăm con rắn. 

Diệp Phi Nhiên vẫn chưa dừng lại ở đó, anh đi tiếp sang chỗ mấy người khác rồi cũng lột sạch đồ của họ, chỉ để lại mỗi cái quần lót. 

Mọi người ngạc nhiên phát hiện ra rằng trên người họ đều có các hình xăm khác nhau, người xăm hình đầu sói, người xăm con hổ, có tên béo còn xăm hình con gấu rất buồn cười ở ngực. 

Tần Giai Kỳ ngạc nhiên hỏi: “Tiểu Nhiên, chuyện gì thế?” 

Tuy không rõ chuyện gì đang xảy ra, nhưng cô ấy có thể đoán được chút manh mối. Chính quyền Hoa Hạ có một quy định rõ ràng là quan chức không được xăm hình. 

“Đám này toàn giả mạo, họ không phải người của cục Y Tế gì đâu, toàn dân xã hội đóng giả thôi”. 

Khi trưởng khoa Lưu giả mạo kia không nhận ra Chu Vĩnh Lương, anh đã thấy là lạ, vì làm gì có trưởng khoa nào của bộ Y Tế không biết bộ trưởng chứ. 

Nhờ nhìn bằng thần thức mà Diệp Phi Nhiên có thể lập tức phát hiện những người này đều xăm mình, rõ ràng họ là dân xã hội giả mạo. 

Mã Văn Bác lập tức đần người ra rồi tái mét mặt. 

Anh ta cứ tưởng Diệp Phi Nhiên là một tên nghèo hèn ngu dốt, chỉ cần tìm vài người mặc đồng phục là có thể doạ được anh, sau đó lừa được chút tiền bù đắp cho sự mất mặt của ngày hôm nay. 

Nhưng nào ngờ anh lại đang ngồi với cục trưởng của cục Y Tế, càng không ngờ anh có thể nhìn thấy vạn vật bằng thần thức. 

Diệp Phi Nhiên đi tới gần anh ta rồi ngồi xổm xuống, sau đó giễu cợt nói: “Anh Mã, anh giả mạo thành quen rồi à? Anh tặng cho Chu Lâm Lâm chiếc vòng cứng như đá với cái túi fake là quá lắm rồi, giờ còn thuê một đám lưu manh đóng giả quan chức nhà nước nữa”. 

Chu Vĩnh Lương tức giận nói: “Không ra thể thống gì cả! Chuyện này phải nghiêm trị, giờ tôi sẽ báo cảnh sát để người của công an vào cuộc”. 

“Đừng đừng, có gì thì bình tĩnh thương lượng!”, Mã Văn Bác cũng đã ý thức được tính nghiêm trọng của vấn đề, anh ta có vẻ cầu xin nói: “Chúng ta bàn chuyện bồi thường được không? Anh muốn bao nhiêu tôi cũng đưa”. 

Thấy dáng vẻ đáng thương của Mã Văn Bác, Tần Giai Kỳ phì cười, sự việc đảo lộn nhanh quá. Ban nãy, Mã Văn Bác còn lên mặt doạ nạt người khác, giờ đã chủ động xin bồi thường rồi. 

“Cục trưởng Chu, nếu họ đã muốn vậy thì mình chiều thôi”, Diệp Phi Nhiên nhìn Mã Văn Bác rồi nói: “Anh dẫn người đến gây rối ở chỗ tôi, làm hỏng thanh danh của khách sạn này, còn đuổi bao khách của tôi đi nữa. 

Anh nói xem định đền cho tôi bao nhiêu đây?” 

Mã Văn Bác: “100 nghìn, tôi sẽ bồi thường 100 nghìn”. 

“100 nghìn? Nhiều quá nhỉ!”, Diệp Phi Nhiên tỏ vẻ coi thường: “Anh vừa đòi tôi một triệu đấy, sao giờ đền tôi có 100 nghìn? Ki bo thế!” 

“Tôi…” 

Mã Văn Bác đang hối hận muốn chết, rõ ràng anh ta chỉ định kiếm một món thôi, nào giờ lại tự giẫm lên chân mình. 

Anh ta do dự một lát, cuối cùng đành cắn răng nói: “Thế tôi đền cho anh một triệu”. 

“Một triệu không đủ, gây tổn hại cho khách sạn của tôi bét cũng phải đền gấp đôi, hai triệu!” 

“Anh… sao anh không đi ăn cướp luôn đi?” 

Mã Văn Bác nói: “Hai triệu nhiều quá, tôi không có”. 

Diệp Phi Nhiên cười khẩy, sau đó nói với Tần Giai Kỳ: “Đóng giả quan chức, doạ nạt đòi một triệu thì sẽ bị xử bao năm theo luật Hoa Hạ nhỉ?” 

Tần Giai Kỳ: “Bét cũng tám đến mười năm”. 

Diệp Phi Nhiên: “Anh Mã, giờ anh chọn hai triệu hay mười năm tù?” 

“Thằng khốn, coi như mày giỏi!” 

Mã Văn Bác không thể ngồi tù được, cực chẳng đã, anh ta đành lấy chi phiếu ra rồi viết con số hai triệu lên rồi đưa cho Diệp Phi Nhiên. 

Diệp Phi Nhiên cầm xong thì nói: “Anh giỏi làm giả lắm, ai biết chi phiếu này có phải hàng fake hay không, thôi cứ lấy tiền mặt cho tôi đi”. 

“Anh…” 

Mã Văn Bác đành rút điện thoại ra rồi chuyển tiền vào tài khoản cho Diệp Phi Nhiên. 

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!