Nhưng Diệp Viễn lại làm được hoàn mỹ!
Đây là một kiếm cực kỳ đáng sợ!
Đám Thánh Hoàng Thiên xôn xao hoảng hốt.
Theo lý thuyết, một kiếm này chỉ có cường giả Đại Đạo Hóa Hình mới có thể làm được.
Nhưng rõ rang vừa rồi Diệp Viễn không có Đại Đạo Hóa Hình, sao có thể đánh ra một kiếm đáng sợ như thế?
Càng đòi mạng là lúc nãy Diệp Viễn quá nhẹ nhàng rồi!
Quỷ mới biết hắn có thi triển ra toàn lực hay không?
Nếu như không thì thực lực bây giờ của hắn, mạnh tới mức nào?
Đám người Đạo Vân đã không dám suy nghĩ tiếp nữa.
Đứng trước sức mạnh tuyệt đối, nhân số chỉ là gà vườn chó xóm mà thôi!
Nếu luc trước không phải Diệp Viễn lấy đạo kiếp làm Lý Trường Sinh bị thương nặng, thì đừng nói bọn họ có sáu mươi Thánh Hoàng Thiên, cho dù là tám mươi cũng vô dụng!
Bây giờ một kiếm này của Diệp Viễn cũng đã đủ để làm lơ số lượng!
Đòn phủ đầu này quá lớn rồi!
Diệp Viễn ném lại thanh kiếm về cho Lạc Vân Khinh, cười nói với đám người Đạo Vân: "Có ai muốn xuống chơi nữa hay không? Diệp mỗ cũng không biết một kiếm mình lưu lại so với của Trác Bất Phàm có chênh lệch bao nhiêu nữa, hy vọng có người có thể giúp ta đánh giá một phen."
Lời này vừa nói ra, mọi người ai nấy lo lắng.
Này, lại muốn quậy cái gì nữa đây?
Thấy không ai nói chuyện, Diệp Viễn lại cười nói: "Chỉ là chơi một trò chơi thôi mà! Chỉ cần các ngươi có thể xông vào trong khe núi, ân oán lúc trước của chúng ta xóa bỏ toàn bộ, sao hả?"
Mặt Đạo Vân trầm xuống, nói: "Ngươi nói thật ư?"
Diệp Viễn cười nói: "Lời Diệp mỗ nói, từ trước đến nay chắc như đinh đóng côt!"
Đạo Vân đảo mắt qua, nhìn về phía một Thánh Hoàng Thiên trong đó, nói: "Minh Diệc, ngươi đi!"
Minh Diệc hoảng sợ, nói: "Dựa vào đâu mà là ta?"
Đạo Vân cười lạnh nói: "Dựa vào thực lực của ngươi yếu nhất! Nếu không ngươi đánh với bọn ta thử xem!"
Minh Diệc Thánh Tôn, cũng là một Thánh Hoàng Thiên trong Đại Thiên Tông, Nhưng mà hắn chỉ là Thánh Hoàng Thiên hạ vị, thực lực yếu nhất.
Hắn nhìn về phía những Thanh Hoang Thiên khác, phát hiện đám người Thiên Lộc dường như cũng có ý này.
Hắn không còn lựa chọn nào khác!
Minh Diệc cắn răng, nói: "Được!"
Nói xong hắn thả người nhảy xuống, xông qua.
Lúc Minh Diệc tiến vào phạm vi kiếm khí lập tức cảm thấy không bình thường.
Kiếm khí này quá sắc bén!
Kiếm khí từ bốn phương tám hướng đánh tới, hắn hầu như không thể chống đỡ được!
Mà khoảng cách đến chỗ cái khe còn tới mấy ngàn trượng!
Nhưng mà tốt xấu gì gã cũng là cường giả Thánh Hoàng Thiên, một thân thực lực toàn bộ bùng nổ, gắng gượng đánh văng kiếm khí.
Minh Diệc dùng toàn bộ sức mạnh điên cuồng phóng tới chỗ cái khe.
Phụt!
Không lâu sau Minh Diệc đã bị vô số kiếm khí chém nát!
Đạo Vân và Ngưu Ma nhìn nhau, sắc mặt trắng bệch.
Kiếm khí này hình như không giống bình thường!
Dù cho Minh Diệc có yếu thì cũng là Thánh Hoàng Thiên!
Cho dù xông vào đó cũng không đến mức mới đi được tới đó đã bị treo cổ chứ?
Vừa rồi Minh Diệc chỉ đi tới được phạm vi hai ngàn trượng đã bị xử lý.
Bọn họ ở bên ngoài căn bản không cảm nhận được sức mạnh của kiếm khí.
Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!