Nhưng mà ở trước mặt quái vật này, thậm chí so với những quái vật kia, quái vật này còn đáng sợ hơn!
Rốt cuộc thì thủ lĩnh Thâm Uyên Ma Thú cũng phát hiện có cái gì không đúng.
Khí tức của những cường giả Thiên Tôn này bất ngờ trở nên vô cùng mạnh mẽ.
Có điều, hắn cũng không cảm thấy Thâm Uyên Ma Thú sẽ thua dưới tay con người yếu đuối!
“Mọi người, giết cho ta, xé những con người ngu xuẩn thành mảnh nhỏ đi!” Thủ lĩnh Thâm Uyên Ma Thú gầm thét lên.
Hắn ra lệnh một tiếng, mấy chục con Thâm Uyên Ma Thú gầm thét, giết về phía Thiên Tôn con người.
“Ha ha, hay lắm! Xem bản tôn xé xác đám phế vật các ngươi đây!”
Thực lực của những Thiên Tôn con người ai cũng tăng vọt, long tinh hổ mãnh, đang lo không chỗ phát tiết.
Thấy đám Thâm Uyên Ma Thú xông lên, bọn họ cũng không lùi mà tiến, trực tiếp lao tới.
Nhất thời, Thiên Tôn loài người và Thâm Uyên Ma Thú giết đến long trời lở đất, hư không chấn động.
Lý Nguyệt không nhường ai, đúng là trực tiếp lao về phía thủ lĩnh Thâm Uyên Ma Thú!
Thủ lĩnh này là Thiên Tôn tầng sáu, cho dù không đối phó được với võ giả loài người Thiên Tôn tầng bảy, nhưng mà giết chết Thiên Tôn tầng sáu lại rất dễ dàng.
Nhưng mà Lý Nguyệt đánh nhau với hắn lại không rơi vào thế hạ phong!
Cường giả Thiên Tôn loài người bọn họ, từng người như điên lên, đúng là đánh đến cho Thâm Uyên Ma Thú liên tục bại lui.
Thực lực khủng bố bậc này, đánh cho một đám Thâm Uyên Ma Thú kêu gào.
Lâm Trường Thanh đứng ở một bên nhìn thấy cảnh này, ngây ra như phỗng.
Thực lực của hắn quá yếu, hắn có đánh hay không cũng không liên quan đến đại cục, nên Diệp Viễn không thi triển kim châm vào huyệt với hắn!
Thủ đoạn của gia hỏa này, quả nhiên là không thể tưởng tượng được!
Lúc này, hắn đúng là có chút hối hận vì đã đi theo.
Càng tiếp xúc nhiều với Diệp Viễn, nhìn thấy thủ đoạn của Diệp Viễn càng ngày càng nhiều, hắn càng cảm thấy tự ti mặc cảm.
Bây giờ, thậm chí hắn còn có loại cảm giác, chỉ có người như Diệp Viễn mới có thể xứng với Nguyệt Mộng Ly.
Mà bản thân mình theo đuổi Nguyệt Mộng Ly, căn bản chính là đang làm bẩn nàng!
Lâm Trường Thanh dùng sức lắc đầu, loại bỏ ý nghĩ này ra khỏi đầu.
Nhưng mà, căn bản không vứt đi được!
Ở trước mặt Diệp Viễn, hắn càng ngày càng không có lòng tin.
Những Thiên Tôn Nhân Tộc này, vốn là tinh anh của các đạo tràng, thực lực hơn xa người cùng cấp.
Bây giờ được kích phát tiềm năng, thực lực của người đều tăng vọt, đúng là có thể treo Thâm Uyên Ma Thú cùng cấp lên mà đánh.
Vốn dĩ tình thế là chắc chắn phải chết, bây giờ đúng là trở thành cục diện nghiêng về một bên.
Nhất là những người chiến lực cao cấp, thực lực của đám người Trịnh Dụ Phong không cách Lý Nguyệt là mấy.
Lúc này lại càng là đại sát bốn phương, giết cho những Thâm Uyên Ma Thú Thiên Tôn tầng năm kia đến hoa rơi nước chảy.
Đợi đến lúc bọn họ có không gian lại gia nhập chiến đoàn của Lý Nguyệt.
Một đấu một, biến thành hai đấu một, rồi lại biến thành ba đấu một.
Lúc này, thủ lĩnh Thâm Uyên Ma Thú như muốn thổ huyết.
Nhưng mà, bây giờ hắn có muốn chạy cũng chạy không thoát.
Dưới sự giáp công của mấy cao thủ, chỉ một lúc sau, thủ lĩnh Thâm Uyên Ma Thú đã thua trận.
Khí tức của thủ lĩnh Thâm Uyên Ma Thú càng ngày càng yếu, trong nháy mắt vết thương chồng chất, thực lực mười lúc này đã không còn đủ một.
“Để hắn sống!” Diệp Viễn cất cao giọng nói.
Lý Nguyệt hừ lạnh nói: “Loại quái vật này, để sống làm cái gì, giết là được!”
Đang nói, đột nhiên hắn xuất thủ, lập tức muốn chém chết thủ lĩnh Ma Thú.
“Định!”
Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!