Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Cái gọi là đan dược cấp một thượng phấm, ở trong mắt Diệp Viễn chẳng qua chỉ là đan dược hạ phẩm bình thường mà thôi.

Nhưng đế chữa trị thương thế của Đường Tông Hoài, cấp một thượng phẩm cũng có chút không đủ dùng, mà phải dùng đến cấp mộttrung phẩm của Thần Vực. Nhưng thực lực của Diệp Viễn bây giờ quá yếu, căn bản không thế luyện chế ra đan dược cấp bậc này được.

Cho nên, hắn đưa cho Đường Vũ một lựa chọn, nếu Đường Vũ lựa chọn không tin mình, như vậy duyên phận của hắn và Đường Vũ cũng chấm dứt tại đây, thương thế của Đường Tông Hoài hắn cũng không có năng lực cứu chữa.

“Chuyện này… Như vậy sao được? Ngộ nhỡ… Ngộ nhỡ…” Đường Vũ trớ nên hoảng loạn.

Trong tiềm thức, Đường Vũ cảm thấy Diệp Viễn thật ra là có thể tin tướng. Nhưng mà ở trong thực tế tàn khốc như thế này thì Đường Vũ thật không biết nên lựa chọn như thế nào. Ý của hắn là, ngộ nhỡ Diệp Viễn thật sự không cứu được phụ thân, còn Đại Hoàn Đan lại chính là hy vọng cuối cùng của hắn .

“Diệp huynh, ta không phải là không tin huynh, chỉ là… chỉ là…” Đường Vũ không biết nên diên đạt như thế nào.

“Vũ nhi, để cho hắn đi.” lúc này, Đường Tông Hoài luôn giữ im lặng bỗng nhiên cất tiếng nói một cách yếu ớt.

Đường Vũ quay đầu liếc nhìn phụ thân một cái, đọc được rất nhiều suy nghĩtừ trong mắt của cha mình. Cuối cùng, Đường Vũ cắn chặt hàm răng đem cái hộp chứa Lục Diệp Thảo đưa cho Diệp Viễn nói: “Diệp huynh, nhờ cả vào huynh đấy.”

Diệp Viễn không từ chối, bình tĩnh nhận lấy cái hộp, mở miệng nói: “Cho ta thời gian một ngày, ta sẽ đến đúng giờ này ngày mai. Nhưng thương thế bây giờ của bá phụ đang dần xấu đi, nếu không xử lý một chút e là rất khó cầm cự đến lúc đó được, ta sẽ dùng một bộ châm pháp chữa trị cho bá phụ trước, như thế thì vết thương sẽ không nghiêm trọng thêm nữa.”

Đường Vũ chắp tay trước mặt Diệp Viễn: “Làm phiền Diệp huynh rồi.”

Đương nhiên Diệp Viên không mang theo kim châm bên người, liền quay lại Dược Hương Các lấy châm.

Sau khi Diệp Viễn đi, Đường Vũ có chút bất an nói với phụ thân: “Phụ thân, hài nhi biết Diệp huynh là nhân tài có học thức, nhưng danh tiếng của hắn thật sự là quá kém, ta luôn cảm thấy lần này chính là đang đánh

cược.”

Sau một trận ho kịch liệt, Đường Tông Hoài cười một cách yếu ớt nói: “Thương thế của ta… bản thân ta làm sao có thể không biết? Diệp công tử… Hắn nói… Không sai, cho dù… Ngô Đạo Phong tới… Cũng vô ích. Coi như… là đánh bạc, chúng ta… cũng không có mất gì… không chịu thua được.”

“Phụ thân, thật sự nghiêm trọng như vậy sao?” Đường Vũ hiển nhiên không thể ngờ tới thương thế của phụ thân đã nặng đến mức độ này rồi.

Đường Tông Hoài chỉ lắc đầu một cái, nói: “Người này… không phải vật trong ao, Vũ nhi… bất kế… kết quả như thế nào, sau này đều phải… ở bên cạnh hắn nhiều… một chút.”

Đường Vũ không ngờ rằng phụ thân lại đánh giá Diệp Viễn cao như thế. Có điều, trước kia hắn từng có thành kiến đối với Diệp Viễn, nhưng từ khi bắt đầu tiến vào phòng này thì đã không còn nữa rồi, lập tức gật đầu nói: “Phụ thân yên tâm, hài nhi không phải người vong ân phụ nghĩa. Chỉ cần Diệp huynh toàn tâm toàn ý chữa trị cho phụ thân, cái mạng này của hài nhi cũng coi như đã là của hắn

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!