Lọc Truyện

Tuyệt Thế Dược Thần - Diệp Viễn (FULL)

Đường Vũ dẫn Diệp Viễn tiến vào trong nhà, một tiếng ho khan, giọng có vẻ yếu ớt vọng ra từ trên giường. Khỏi cần phải nói người nằm trên giường kia chính là phụ thân của Đường Vũ – Đường Tông Hoài.

“Vũ nhi…khụ khụ… con… khụ khụ… về rồi đấy à?”

Tinh trạng của Đường Tông Hoài hình như không được tốt lắm, mới nói một tiếng đã ho khan rất nhiều còn cố gắng muốn ngồi dậy.

Đường Vũ trông thấy cảnh này lập tức vội vã đến đỡ Đường Tông Hoài: “Phụ thân, đã nói người phải hạn chế vận động rồi mà.”

Dĩ nhiên là Đường Tông Hoài đã nghĩ đến cái chết, nói: “Haha… khụ khụ… lần này phụ thân… sợ là… khụ khụ… không qua khỏi, sau này… sau này… con phải… khụ khụ… chăm sóc tốt cho bản thân.”

Nước mắt của Đường Vũ tuôn trào, nức nở nói: “Hài nhi… hài nhi nhất định sẽ chữa khỏi bệnh cho phụ thân! Hài nhi đã mang Lục Diệp Thảo về rồi, cái này dùng đế luyện Đại Hoàn Đan cho người.”

Đường Vũ đang muốn đứng dậy thì bị Đường Tông Hoài giữ lại, nói: “Không… không cần đâu…khụ khụ… không có tác dụng đâu.”

Không phải Đường Tông Hoài nói Đại Hoàn Đan không có tác dụng mà ông biết nhi tử không có khả năng luyện thành Đại Hoàn Đan lại còn lãng phí mất dược liệu chi bằng đề nó cho nhi tử dùng.

“khụ khụ… Vũ nhi, thì ra… khụ khụ… thì ra là có khách, sao… không mời khách ngồi?”

Lúc này Đường Tông Hoài mới phát hiện trong nhà có một người đang đứng chờ.

Nhắc đến Diệp Viễn, Đường Vũ đột nhiên hồi phục lại tinh thần, nói: “Diệp huynh, cầu xin huynh cứu phụ thân ta! chỉ cần chữa khỏi cho người, cả đời này ta nguyện làm trâu làm ngựa cho huynh!”

Có thể thấy, xuất thân của Đường Vũ tuy không tốt nhưng lại là một chính nhân quân tử. Có thế nói ra được những lời này, cho thấy tình cảm của phụ tử bọn họ rất sâu đậm. Suy bụng ta ra bụng người, tiếng lòng kia đã chạm tới chỗ mềm yếu nhất trong sâu thắm trái tim của Diệp Viễn.

“Huynh đệ chúng ta coi như có duyên, cái gì mà làm trâu làm ngựa? Mau để bá phụ nằm xuống, ta giúp bá phụ chẩn bệnh.”

Đường Vũ nhường chỗ, Điệp Viễn trực tiếp ngồi xuống xem bệnh.

Diệp Viễn đang định nắm lấy cổ tay của Đường Tông Hoài, nhưng ai biết được ông đã rút lại tay: “Không cần đâu… vị tiểu huynh đệ này… cảm ơn ngươi.”

“Phụ thân!”

Đường Vũ nhìn thấy phụ thân như thế, nhất thời cuống lên.

Diệp Viễn biết Đường Tông Hoài vì không muốn gây thêm phiền phức cho nhi tử, một lòng muốn hướng tới cái chết. Tất nhiên còn một nguyên nhân khác là Diệp Viễn còn quá trẻ, căn bản ông không tin Diệp Viễn có thể làm được cái gì.

Diệp Viễn cũng không tức giận, lấy tay ngăn Đường Vũ rồi nói: “Bá phụ, nếu ta đoán không sai thì người bị Cự Phong Tê Giác đả thương đúng chứ?”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!