Lọc Truyện

Tuyệt Đại Con Rể - Lăng Thành

“Thằng khốn nạn." Diệu Huyền sư thái nói qua kẽ răng, nhìn “Lăng Vô Song” với vẻ căm hận.

“Lăng Vô Song” nhẹ nhàng cười, nói: "Diệu Huyền sư thái, lần trước ở Trích Tinh lâu tôi hôn bà một cái. Cũng bày chút trò với các đại môn phái, thật sự chỉ là chút hiểu lầm mà thôi. Không ngờ Đinh Bảo chân nhân cùng sư thái vẫn còn nhớ tới những chuyện này như vậy.”

Hiểu lầm?

Nghe “Lăng Vô Song” nói như thế, Diệu Huyền sư thái tức giận, thân thể phát run: "Ngươi đừng có giả vờ giả vịt nữa. Sớm muốn gì ta cũng sẽ tính sổ mới ngươi. Chờ tiệc sinh nhật chấm dứt, ta nhất định phải tự tay giết tên khốn nạn nhà ngươi.”

Nói xong, Diệu Huyền sư thái ngồi xuống, cười lạnh.

Lăng Thành ngồi ở bên cũng nhìn “Lăng Vô Song” này với vẻ đầy hứng thú. Trong lòng anh cũng vô cùng tò mò.

Tên này giả mạo thật giống. Nhưng giả mạo Lăng Vô Song thì có lợi gì cho hắn vậy?

Lúc này, “Lăng Vô Song” liền bước tiếp, hướng về phía Âu Dương Chấn Nam, chắp tay đầy khách khí, nói: "Ngài trưởng tộc Âu Dương. Nghe nói mấy ngày gần đây ông có phái người mời tôi. Cho nên hôm nay tôi đến đây."

"Lăng tông chủ." Âu Dương Chấn Nam ha ha cười, chắp tay nói: "Lăng tông chủ, con gái Âu Dương Mỹ Anh của tôi rất hâm mộ ngài. Không nghĩ tới, ngài thật sự tới tham gia tiệc sinh nhật của nó."

"Đúng vậy." Giang Hạ Yến đứng ở bên cũng nhịn không được, tiến lên từng bước, trong ánh mắt cũng có chút sùng bái: "Đừng nói đến con gái của tôi, ngay cả tôi cũng rất hâm mộ ngài."

Giang Hạ Yến đang nói những lời thật lòng. Bà ta nghe nói Tông chủ phái Thiên Môn, Lăng Vô Song tinh thông các loại trận pháp. Nếu Lăng Vô Song nguyện ý dạy trận pháp cho bà ta, đó thật sự là vinh hạnh lớn lao.

"Đại hiệp Lăng Vô Song." Đúng lúc này, Âu Dương Mỹ Anh cũng vui vẻ chạy tới, định đi ôm “Lăng Vô Song”.

Kết quả giờ khắc này, Lăng Thành liền đứng lên từ chỗ ngồi, đem Mỹ Anh ngăn lại.

Ngay sau đó, Lăng Thành nhìn về phía “Lăng Vô Song”, cười nói: "Xin hỏi, cậu thật sự là Tông chủ phái Thiên Môn sao? Không phải là giả trang đó chứ?"

Lăng Thành nói xong, tất cả mọi người đều nhìn về phía Lăng Thành.

Ai cũng không biết, vì sao đột nhiên Lăng Thành lại nói ra những lời này.

"Lăng Thành." Lúc này, Giang Hạ Yến tiến lên từng bước, lo lắng nói: "Không được nói lung tung. Lăng tông chủ còn có thể giả bộ sao?"

Lăng Thành lạnh lùng cười, chậm rãi nói: "Dì Yến, con cùng Lăng Vô Song quan hệ không tồi. Anh ta là anh em tốt của con. Người này không phải là Lăng Vô Song."

Ha ha ha.

Lăng Thành nói xong, xung quanh truyền đến một trận cười vang.

Ha ha, không có nghe sai đi? Tên Lăng Thành này lại còn nói hắn là anh em tốt của Lăng Vô Song sao? Ha ha ha. Hắn xứng sao?

"Dì Yến, mau đuổi tên giả mạo này ra ngoài đi." Lăng Thành thở dài một hơi, nói.

Giang Hạ Yến cắn chặt môi, hướng về phía Lăng Thành quát: "Lăng Thành, không được vô lễ."

Cậu con nuôi này mặt nào cũng tốt, nhưng lại có chút ngông cuồng, lại còn thích tỏ ra nguy hiểm không đúng chỗ.

Sao Lăng Thành lại có thể quen biết Lăng Vô Song được? Còn cùng Lăng Vô Song là anh em tốt nữa? Chuyện này cũng có thể nói bừa được sao?

Nghĩ vậy, Giang Hạ Yến vừa tức giận, lại vừa buồn cười.

Âu Dương Gia Linh đứng ở bên cũng bước nhanh tới, lạnh lùng nhìn Lăng Thành: "Lăng Thành, ở trong nhà anh thích nói xạo như thế nào cũng được. Nhưng hiện tại có nhiều khách khứa như vậy, có phải anh không biết xấu hổ là gì rồi không?”

Nói đến đây, Âu Dương Gia Linh cầm lấy một chén rượu, hất thằng vào trên mặt Lăng Thành: "Người như anh thật sự đáng ghê tởm. Hôm qua không phải anh nói mình có thể mời được ông Hanh, ông Cáp, tứ đại chiến thần, cùng thập đại thiên vương của phái Thiên Môn sao? Sao lại không thấy ai đến thế? Có phải anh thấy Lăng tông chủ đi đến đây, cái mặt dày như bê tông của anh sẽ không thể trường ra mà nói dối lừa người nữa đúng không? Anh có biết chữ liêm sỉ viết như thế nào không thế?”

Chết tiệt. Lăng Thành bị Âu Dương Gia Linh hất rượu vào mặt, thiếu chút nữa đã nổi giận lôi đình. Cô nàng Âu Dương Gia Linh này không phải có vấn đề về đầu có đó chứ? Sao cứ tỏ vẻ thù địch với Lăng Thành vậy?

Lăng Thành vừa muốn nổi giận. Không ngờ đúng lúc này, “Lăng Vô Song” liền tiến lên từng bước, nói với Lăng Thành: "Chuyện tôi không phải là Lăng Vô Song có thể do miệng cậu quyết định được sao. Cậu nghĩ cậu là ai vậy?”

Mẹ kiếp.

Giả mạo ta còn muốn ta phải chứng minh ư?

Lăng Thành đã muốn bùng nổ. Anh đang muốn mở miệng, chợt nghe đến giọng nói trầm thấp của Âu Dương Chấn Nam: "Lăng Thành, trở lại vị trí của con đi. Đừng làm loạn nữa."

Thấy bố nuôi mở miệng, Lăng Thành cũng không thèm nói nữa. Anh cười lạnh một tiếng, trở về chỗ ngồi của mình. Anh muốn xem xem tên “Lăng Vô Song” giả mạo này đang muốn làm gì.

Lúc này, “Lăng Vô Song” nhìn Âu Dương Chấn Nam, cười ha hả nói: "Ngài trưởng tộc Âu Dương, lần này tới đây tại hạ không có lễ vật quý trọng gì. Cho nên tôi liền cố ý chuẩn bị mấy bình rượu hạnh hoa. Đây đều là rượu ủ lâu năm, hy vọng ngài trưởng tộc Âu Dương không cần ghét bỏ."

Nói đến này, “Lăng Vô Song” vỗ vỗ tay.

Chỉ một thoáng, một đám đàn ông mặc đồ đen liền chậm rãi đi vào bên trong, mỗi người đều ôm bình rượu.

Có thể thấy trên vò rượu có giấy dán, màu đỏ năm nào nay đã hoàn toàn bạc phai. Thực hiển nhiên những bình rượu này đều đã được cất giữ ít nhất trăm năm. Mọi người đều biết rượu càng để lâu càng quý. Những bình rượu hạnh hoa này nhất định là trân phẩm.

Vẻ mặt Âu Dương Chấn Nam mừng rỡ, ha ha cười, nói: "Lăng tông chủ thật sự là khách khí. Ngài có thể tới tham gia tiệc sinh nhật của con gái tôi đã là quý hóa cho gia tộc tôi lắm rồi. Giờ ngài còn mang tới những bình rượu này, ngài làm cho Âu Dương Chấn Nam tôi ngại quá.”

Vừa nói, Âu Dương Chấn Nam liền yêu cầu bên phục vụ mở bình rượu ra. Mỗi vị khách đều được chung vui một chén.

Cùng lúc đó, Âu Dương Chấn Nam cũng mời “Lăng Vô Song” ngồi lên ghế khách quý.

Ngay sau đó Âu Dương Chấn Nam liền bưng lên bát rượu, dồn khí đan điền, lớn tiếng nói: "Chư vị. Hôm nay chư bị đã đến tham gia tiệc sinh nhật của con gái tôi, cũng cho gia tộc Âu Dương của tôi được hưởng niềm vui này. Âu Dương Chấn Nam tôi xin kính mọi người một ly."

Ngài trưởng tộc Âu Dương đã có lời, mọi người ở đây đều bưng lên chén rượu, uống một hơi cạn sạch.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!