Lọc Truyện

Tương Tư Từ Lần Đầu Tiên - Nguyễn Hạ

4 cô nàng cười nói vui vẻ thì ko biết 4 nam nhân đứng dậy đến chỗ các cô các anh đi qua 4 làm cho các cô gái sau đắm nhưng bọn anh ko quan tâm chỉ nhìn đến các cô ko nhanh ko chậm các anh cũng đến 4 cô đang uống rượu thì thấy các anh có măt ở đây và còn càng ngày tiến gần đến chỗ các cô vẻ măt thì ai nấy đều lạnh lùng cô thấy anh thì ko khỏi giật bắn người uống ly rượu mà xém sặc ôi lần này cô tiêu chắc lun tâm trạng 4 cô đều thấp thỏm lo âu nhưng cô đã lấy lại bình tĩnh mà nhìn anh đứng trước mặt mình mà mỉm cười

- - Sau anh lại đến đây vậy

- - Ko đến đây làm sau biết được em dấu anh đến những nơi này chụp ảnh

- - Anh thấy hết rồi sau

- - ừm. thấy từ đầu tới cuối

Ko khí trở nên căng thẳng hơn coi như lần này thì chết rồi măt anh ko biểu cảm làm cô lo sợ hơn với lại cô vẫn chưa thay đồ nữa còn đang mặc trên người bộ đồ mới chụp xong thì đến đây ngồi rồi anh cứ nhìn chằm phần ngực cô liền lấy tay sửa soạn lại mà sửa cở nào cũng vậy cô mạnh dạn đứng lên

- - À.. em đi vào nhà vệ sinh 1 lát mọi cứ tiếp tục uống đi nhé

Rồi cô nhìn anh vẫn ko biểu cảm cô lướt qua người anh chạy vào phía phòng thay đồ gần đó để thay bộ khác nhưng vừa đóng cửa đã bị 1 cách tay chặn lại cô nhìn ra ngoài ko ai khác là anh lúc này măt cô xanh méc mà nói lắp bắp

- - Anh.. vào đây làm gì em thay đồ rồi ra ngoài

- - Ừm.. thì em thay đi anh chỉ nhìn em thôi lỡ chạy mất thì phải làm sau

- - Em có làm gì đâu mà phải chạy chứ anh ra ngoài đi

- - Em mau thay đồ rồi ra ngoài mọi người chờ đó

- - Anh ra ngoài đi em mới thay được

- - Mau thay đi

- - Nhưng...

- - Nhanh.. hay em muốn anh thay giúp em

- - Ko cần em tự thay được

Cô lấy chiếc váy ban đầu định vô trong thay nhưng anh lên tiếng

- - Thay ở đây ko cần vào trong

- - Ko được

Cô nghe anh nói vậy thì ko khỏi lo sợ chắc chắn thay trước mặt anh sẽ bị ăn thịt cho mà xem đâu ai ngu nhưng thoát được hay ko là 1 chuyện

- - Vậy là ko thay

- - Ko thay

- - Vậy anh thay giúp em

Anh đi lại cô, cô thì lùi về sau tới đụng bức tường ko còn đường để tránh cô tính chạy qua anh nhưng anh biết ý đồ cô mà chống tay lên tường ko cho cô chạy cô hết đường chạy lần này thì ko trốn được nữa cũng ko dám nhìn thẳng vào anh mà nói

- - Anh có gì từ từ nói anh tránh ra 1 bên được ko

Lúc này cô mới nhìn anh nhìn thẳng vào mắt anh ko chần chừ anh cuối xuống gặm lấy đôi môi cô, cô né ko kịp mà bị anh hôn nụ hôn này vừa có ngọt ngào vừa có sự trừng phạt dành cho cô anh dày vò đôi môi cô ko quên 2 tay luồn ra sau lưng cô kéo khóa dây xuống anh tuột xuống dây áo bây giờ người cô chỉ còn đồ lót che đậy những chỗ ngọt ngào mềm mềm của anh 1 lần nữa luồn tay ra sau cởi lun chiếc áo lót lộ ra đôi gò bồng đang nhúng nhảy 2 tay anh bóp xoa nắn chúng cô ko chịu được liền đánh anh mấy cái ko có phản ứng cô cắn vào môi dưới của anh làm anh đau mà bóp mạnh vào đôi gò bồng cô, đau đớn cô la lên thoát khỏi nụ hôn trừng phạt của anh cô thở hổn hển rồi lên tiếng

- - Anh bị điên sau

- - Đúng anh điên rồi nên mới làm vậy ai cho phép em đến những chỗ này

- - Chứ anh đến được còn em thì ko sau anh có quyền gì cấm cản em

- - Tất nhiên là có quyền cấm cản em, em là người phụ nữ của anh anh cũng là vợ của anh

- - Em chưa đồng ý lấy anh đừng gọi bừa aa... bỏ ra.. ưm

Nghe được câu đó máu trong người anh dồn tới não ko chịu được mà cuối xuống ngăm lấy nụ hoa của cô mà trừng phạt cô đau đớn mà khóc nước mắt chảy xuống rơi xuống mặt anh cảm nhận hơi ướt lại ấm lúc này anh dừng lại nhìn cô thấy cô khóc anh hoảng loạn ôm cô vào lòng mà dỗ ngọt cô

- - Ngoan đừng khóc anh xin lỗi ko kiềm chế được nên đã làm em tổn thương

- - Huhu... anh đáng ghét lắm

- - Được là do anh ngoan ko khóc nữa

Anh vuốt ve lưng cô ôm cô chăt vào lòng mà dỗ cô tại anh nên cô khóc như vậy thật đúng là chỉ có cô làm anh ko kiềm chế được bản thân mình được 1 lúc cô hết khóc anh giúp cô mặc đồ lại chỉnh chu gọn gàng rồi lên tiếng

- - Được rồi chúng ta ra ngoài thôi đi nảy giờ cũng lâu rồi

- - Ừm..

Cô gật đầu rồi cùng anh ra ngoài 3 căp ngồi ở ngoài mà ko thấy anh cô đâu nên lo lắng 3 cô nàng thì lúc nảy đã bị 3 anh giáo huấn nhẹ nên giờ ko dám làm càn nữa mà để 3 anh ôm các cô. Anh và cô bước ra ngoài các cô thấy cô thì tính đứng dậy thì bị các anh ghì xuống ko cho đứng dậy vẻ mặt oan ức chỉ còn nhìn cô rồi hỏi thăm

- - 2 người làm gì mà đi lâu vậy. Nộc Tiểu Khiết

- - À. ko có gì chỉ xảy ra chút chuyện thôi

- - Vậy sau mà nhìn mắt cậu sau đỏ vậy anh ta ăn hiếp cậu à để mình xử anh ta. Đan Hy Kiều

- - Em ngồi yên đi chuyện nhà người ta em quan tâm làm gì chút về anh xử lý em đấy. Trương Thiên Hạo

Đan Hy Kiều nghe từ về nhà xử lý cô thì xanh măt mà im lăng ko nói nữa cô nghe vậy thì mỉm cười ko có ai có thể khắc chế được cô bạn này mà từ ngày gặp Trương Thiên Hạo thì hoàn toàn khác

- - Ko sau tại bụi vào mắt thôi

- - Tưởng cậu bị anh ta ăn hiếp chứ. Đan Hy Kiều

- - Anh ấy ăn hiếp được mình sau cậu nghĩ mình là người dễ ăn hiếp à

Cô thản nhiên nói liếc mắt nhìn anh cô ung dung mỉa mai còn anh thì ko biến đổi gì cứ thế mà uống rượu nhận được liếc mắt liền quay chổ khác nhưng tay anh vẫn ôm eo cô ko buông trong đầu anh đã có ý đồ trước nhúng nhường cô trước về nhà thì ko để yên cho cô rồi

Cô được anh ôm vào lòng nhìn lên phía trên đó đều rất đông người vui vẻ uống rượu nhảy nhót cùng nhau 4 cô gái cũng hơi ngứa tay chân nhưng ko được nhảy vì bị các anh ôm chặt như vậy làm sau mà thoát được 4 cô thở dài rồi uống hết ly rượu trong tay. Từ nãy giờ anh lun nhìn cô biểu hiện gì đều được anh thu vào mắt hết anh vẫn tiếp tục uống rượu cô cũng vậy bị anh giám sát như thế này làm sau mà làm gì được uống ly này đến ly khác rồi cũng phải về biệt thự 4 căp chia nhau ra về anh và cô trong xe ko ai nói lời nào đến biệt thự cô xuống xe bước vào thì bị anh vác lên vai tất cả mọi người thấy cảnh này nhưng ko nói gì họ chỉ cười tủm tỉm cho qua rồi về chỗ ngủ

Cô bị anh vác lên vai ko rõ lý do gì cô đánh vào lưng anh nhưng nó chỉ gãi ngứa cho anh thôi chứ ko có đau gì

- - Anh làm gì vậy thả em xuống mau lên

- - Im lăng giành sức chút nữa hả la

- - Đồ điên thả xuống

Cô ko nghe lời đánh anh mấy cái anh ko tức giận mà còn thích thú hơn anh đánh vào mông cô ' chát ' tiếng vang ra cô ngừng lại ko đánh anh nữa mà la lên

- - Anh dám đánh em sau

- - Có gì ko dám chứ em ko ngoan thì anh phải dạy dỗ lại em

- - Đồ điên biến thái thả xuống

- - Chút nữa em sẽ biết biến thái là như thế nào

Ko nói nữa anh đi thẳng lên lầu vào Phòng ngủ của 2 người 1 tay mở cửa 1 tay vịnh cô trên vai rồi đóng cửa khóa lại ko cho cô chạy thoát cô bắt đầu lo sợ tim cứ đập ko ngừng chắc chắn đêm nay sẽ ko qua khỏi mà.
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!