Lọc Truyện

Tự Dối Lòng Rằng Không Yêu Em

Không lâu sau, ông Lãnh Hàn cũng vì bận việc mà nhanh chóng rời đi. Ngay giây phút ông ấy đi khỏi, một trận xầm xì lập tức rộ lên kể cả khi Đình Đình vẫn còn ngồi ở đó.

Đám người hầu biết rằng Lãnh Thiên không mấy gì thích Đình Đình cho nên cũng được nước lấn tới, bọn họ không ngại cô nghe thấy mà mặc sức thì thầm bàn tán với nhau. Đình Đình có thể nghe rõ mồn một những câu bông đùa đầy ác ý, hay những điệu cười khúc khích vô cùng hả hê.

Đình Đình không dám đứng dậy trở về phòng, nói đúng hơn là cô gái tội nghiệp sợ phải đối mặt với những ánh mắt đầy sân si xung quanh mình. Khoảnh khắc ngượng ngùng đó chẳng kéo dài được lâu thì bác quản gia xuất hiện, ông ấy lớn tiếng quát cho đám người hầu một trận rồi đuổi tất cả ra ngoài.

Sau khi nghe tiếng của quản gia, Đình Đình quả nhiên không còn nghe thấy bất kì lời xì xầm nào nữa, bầu không khí cũng đã nhẹ nhàng đi rất nhiều. Cô gái nhỏ tội nghiệp thở phào, vừa định quay sang cảm ơn bác quản gia thì bác ấy đã giành phần lên tiếng: “Mợ chủ về phòng nghỉ ngơi đi, trông cô khá mệt mỏi đấy.”

“Vâng... Cảm ơn bác.” Biết bác quản gia vừa tạo cơ hội cho mình, Đình Đình cảm kích đứng dậy khỏi bàn ăn rồi vội vã rời đi.

Nhưng khi bước ngang qua bác quản gia, cô đã nghe được bác ấy dặn dò mình một câu: “Xin mợ chủ hãy nhớ rõ địa vị của mình trong Lãnh gia, mặc dù cậu chủ đối xử với cô không tốt nhưng đó không phải là lý do để cô phải e dè đám người hầu trong biệt thự. Cô phải mạnh mẽ đối mặt, phải chứng minh cho họ thấy ai mới là chủ.”

Đình Đình như được tiếp thêm sức mạnh, cô vừa quay sang định nói lời cảm ơn thì bác quản gia đã quay lưng bỏ đi mất. Nhưng cũng nhờ vào bữa ăn sáng nay mà Đình Đình biết rằng trong Lãnh gia vẫn còn có người quan tâm đến mình, cảm giác lạc lõng trong lòng cô cũng vơi đi phần nào.

Cả ngày hôm đó, Lãnh Thiên chẳng thể nào tập trung vào làm việc. Mặc dù phong thái của hắn khi ở nhà vô cùng lãnh đạm, nhưng khi vừa bước chân ra khỏi biệt thự thì lập tức căng thẳng, nhịp tim cũng bị rối loạn không ít.

Loay hoay từ sáng sớm đến tận chiều vẫn chẳng làm được việc gì ra hồn, Lãnh Thiên thở dài rồi gọi cho người bạn thân chí cốt. Hạo Minh vừa bắt máy, Lãnh Thiên lập tức nói vào ý chính: “Cậu có thời gian không, đi uống rượu với tôi.”

“Được, gửi địa chỉ cho tôi.” Hạo Minh không ngại ngần đã lập tức đồng ý.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!