Lọc Truyện

Truyện Tổng Tài Muốn Nuôi Nhốt Tôi

Trong một con hẻm nhỏ của thành phố xa hoa, một cô gái khoảng 18 tuổi với hơi thở yếu ớt. Thần chết sẽ rất nhanh tới lấy đi sinh mạng yếu ớt của cô...

Cái đói khiến người ta tuyệt vọng và sợ hãi, đã 4 ngày cô chưa ăn cái gì. Thật không ngờ có một ngày cô lại chết, chết vì đói.

Chu Tước cố gắng để mình không nhắm mắt ngủ, nếu ngủ cô sẽ chết ngay lập tức. Cô không cam tâm, từ khi sinh ra tới giờ bản thân còn chưa được một ngày vui vẻ. Lớn lên với sự sỉ vả và đánh đập của người khác, bị người thân bỏ rơi, người yêu phản bội.... Cô! Cô không cam tâm! Cô không thể chết được.

Chu Tước mãnh liệt muốn tiếp tục sống tiếp, cô thề chỉ cần lúc này có người chịu cứu cô thì cô sẽ mãi mãi phục tùng người ấy, trung thành với người ấy.

2 năm sau.

Tại một bờ biển phía nam, trên một du thuyền lớn, sang trọng được trang trí tỉ mỉ. Hôm nay là một ngày rất quan trọng, nghe nói bữa tiệc trên du thuyền này có tới 70% là những người giàu có nhất thành phố A. Người giàu ngoài ngày ngày điên cuồng làm việc thì còn hòa mình vào những buổi tiệc sang chảnh.

 

"Tiểu Tước em mau cầm khay rượu này qua phía kia, cẩn thận vỡ đó." Một cô gái đi tới đưa cho Chu Tước một khay rượu quý, sợ cô vụng về làm vỡ rượu mà nhắc nhở.

"Dạ." Chu Tước ngoan ngoãn gật đầu, cẩn trọng cầm khay rượu. Đây là lần đầu tiên được thấy tiệc rượu của những người quyền quý khiến cô có chút choáng váng.

Cô đi tới chiếc bàn được phủ khăn trắng sạch sẽ, từ từ xếp rượu lên bàn.

"Cô gái, cho hỏi phòng vệ sinh ở phía nào?" Một cô gái tóc vàng người Châu Âu tiến tới lịch sự giao tiếp với cô bằng tiếng Việt. Trên người cô ấy toát lên một mùi hương rất đặc biệt khiến người khác mê mẩn.

"Dạ thưa tiểu thư, cô chỉ cẩn đi thẳng rẽ phải là tới." Chu Tước đưa tay chỉ cho cô gái kia. Cô gái đó liền nở một nụ cười nói cảm ơn rồi rời đi.

 

Sau khi làm xong công việc của mình cô liền trở về phòng bếp để phụ giúp liền chạm mặt tình huống khiến người ta ngại ngùng. Tại một góc trong hành lang cô gái tóc vàng lúc nãy đang mãnh liệt hôn môi một người đàn ông. Mà người đàn ông kia khuôn mặt lại lạnh tanh đẩy cô gái kia ra, sau đó dùng tay lau môi mình giống như đang lau một thứ gì đó không sạch sẽ.

Người đàn ông này tuy là người Châu Á nhưng lại cao hơn cô gái kia hơn một cái đầu. Chắc chắn không dưới 1m9. Đây là lần đầu tiên Chu Tước gặp một người đàn ông cao to như vậy. Nhưng tỉ lệ của anh ta dưới bộ vest cao cấp có thể càng hoàn mĩ hơn nữa...

Kỷ Lãng Tư

"Tư... em yêu anh." Cô gái người Châu Âu khó khăn phát âm từng từ tiếng Việt.

"Alice... Đừng nháo nữa, tôi không thích cô." Người đàn ông lạnh nhạt nói, giống như người vừa được người khác tỏ tình không phải mình.

 

Cô gái tên Alice khuôn mặt liền tái nhợt khó hiểu nhìn người đàn ông mình yêu thầm 2 năm qua. Dù cô ấy có hi sinh thế nào thì hắn cũng sẽ không yêu cô. Alice đã từ bỏ thân phận tôn quý của mình, ngàn dặm xa xôi tới thành phố A đổi lại là câu nói tàn nhẫn của Kỷ Lãng Tư. Phải! Người đàn ông trước mặt cô ấy là Kỷ Lãng Tư, một người đàn ông tài giỏi có thể hô mưa gọi gió trong giới bạch đạo.

Thật tàn nhẫn! Đây là suy nghĩ đầu tiên trong đầu của Chu Tước. Cô lắc đầu, đây cũng không phải lần đầu tiên cô thấy tình cảnh này. Cô gái ngoại quốc kia xinh đẹp như vậy, vậy mà lại bị người đàn ông kia tàn nhẫn từ chối, lại còn dùng cái biểu cảm lạnh lùng kia từ chối. Haiz... Để tránh cô gái tên Alice kia ngại ngùng vì bị người ta bắt gặp cô liền nhanh chóng quay đầu rời đi.
Chu Tước dùng dây cột tóc buộc gọn lại mái tóc dài ngang vai của mình. Nhìn khuôn mặt khả ái phản chiếu trên cửa kính... trong lòng vài phần đa tình.

"Mình cũng là một mỹ nữ a." Cô cười khúc khích.

Từ trong nhà bếp đi ra trên tay cô lại thêm hai khay bánh ngọt cam thơm phức khiến người ta chảy nước miếng.

"Ực." Chu Tước thầm nuốt nước bọt, trước kia cô từng ăn một miếng bánh kem thừa người ta để lại. Phải nói là ngon hết biết... giá như một lát miếng bánh bị người ta bỏ lại thì thật tốt. Cô sẽ lén lút trong vòng năm giây mà xử lý nó.

Cô còn đang chìm trong mơ mộng thì liền giật mình bởi tiếng la hét của người khác.

"Aaa... váy của tôi... cô! cái đồ dơ bẩn này." Một cô gái váy tím bó sát hét lên vì váy của mình bị làm bẩn.

Chu Tước giật mình khi nhìn thấy miếng bánh kem trong khay đang dính lên váy cô gái kia rồi rơi xuống đất. Cái váy kia chắc chăn là rất đắt tiền, có lẽ cả tháng lương của cô cũng chẳng thể mua nổi.
Cô vội cầm lấy chiếc khăn lau bàn trên tay mình lau váy cho cô gái kia liền bị cô ta đẩy ra chửi bới đáng sợ hơn.

"Aaa... cô dám dùng khăn lau bàn lau lên váy tôi?... Đáng chết... đồ ngu xuẩn." Cô gái mặc váy tím khuôn mặt đỏ lên vì tức giận.

"Chát!"

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!