Lọc Truyện

Truyện Tình nhân - Quân Thành - Tịch Ly (Tác giả: Lục Phiên Nhiên)

“Bác vừa gọi cô ta là con dâu đấy à?” Vũ Tuyết trừng lớn mắt, giọng đề cao hơn gấp mấy phần. Đôi đũa gỗ trong tay bị cô ta nhắm ngay xuống mặt bàn mà đập mạnh. 

“Có gì kì lạ sao?” 

Lạc Phu Nhân chau mày hỏi. 

“Con bé là người mà Lạc Anh yêu, chỉ cần là hai đứa nó yêu nhau thật lòng thì bác sẽ không ngăn cản. Hơn nữa Tịch Ly thì có gì không tốt?” “Bác nên phản đối! Cô ta cái gì cũng không tốt” Vũ Tuyết trực tiếp bày tỏ sự bất bình, thái độ quá quắt của cô ta thật sự khiến cho cả hai mẹ con nhà họ Lạc đều không vừa ý, còn có Tịch Ly cũng thấy hơi phiền lòng. 

Đúng vậy. Nếu xét về hoàn cảnh sống của mình, cô thật sự không xứng đáng với Lạc Anh, không thể cùng anh xem như là một đôi môn đăng hộ đối. 

Lạc Anh đảo mắt qua vị trí ghế ngồi bên cạnh mình cũng có thể thấy được sự ngượng ngập đang bộc lộ trên gương mặt Tịch Ly, anh trầm giọng hỏi Vũ Tuyết: “Tại sao?” “Còn phải hỏi sao? Về xuất thân của cô ta, lẽ nào em không tìm hiểu rõ? Trong nhà cô ta, cô ta chẳng khác nào một người thừa. Gia đình cũng chẳng có gì lấy làm khá giả, nếu không muốn nói quá thì việc cô ta muốn yêu em chẳng khác nào cóc ghẻ đòi ăn thịt thiên nga, gà con một bước muốn bay lên làm phượng hoàng?” 

Lạc Phu Nhân có chút sửng sốt khi nghe những lời quá quắt phát ra từ miệng Vũ Tuyết. Nhưng bên cạnh đó, bà càng cảm thấy thương cô hơn khi biết về hoàn cảnh sống, về gia đình của Tịch Ly. “Cho nên, những thông tin đó từ đâu mà chị biết? Nhớ không làm thì chị đâu có quen biết gì trước với Tịch Ly?” 

“Chị điều tra tôi sao?” Tịch Ly lúc này mới lên tiếng, cô cảm thấy vô cùng khó chịu khi người khác nói về gia đình mình. 

“Tôi.” 

Vũ Tuyết lúc này mới thu liễm lại lời nói, mặt có chút tới xanh. “Đều là chỗ quen biết, nếu chị còn làm ra những điều quá phận, hậu quả chị tự chịu, đừng trách tôi vì sao không nhắc trước” 

Lạc Anh phóng thẳng một cái nhìn sắc lạnh về phía cô ta, sau đó giống như ngoắt một cái liền biến thành con người khác, gương mặt ôn nhu thập phần hướng về phía Tịch Ly: “Em làm sao còn chưa ăn? Từ nãy đến giờ em còn chưa động đũa đẩy. Hay là đồ ăn không hợp khẩu vị?” 

“Không có” Tịch Ly xua xua tay, nhanh chóng cầm đũa lên gắp một con tôm cho vào bát mình. Lạc Anh mỉm cười đoạt lấy con tôm bự từ bát cô, tự mình bóc vỏ giúp cô rồi mới cho tôm lại 

vào bát của Tịch Ly. Lạc Phu Nhân nhìn hai người trẻ thân mật trước mắt, bà cũng cảm thấy được an ủi phần nào, tâm trạng cũng bớt đi căng thẳng. Dù sao cũng là chỗ quen biết, bà không muốn Vũ Tuyết cảm thấy bản thân là người dư thừa trong bữa ăn nên gắp một con tôm cho vào bát Vũ Tuyết: 

“Nào, cháu cũng mau ăn đi” 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!