Lọc Truyện

Truyện Tàn độc lương duyên (bản tự dịch)

Truyện đã được nhóm dich truyenazz.com.vn hoàn thành – FULL.

Nếu bạn yêu thích bộ truyện này và muốn đọc full thì có thể đóng góp chút kinh phí cho team edit truyện và vào nhóm đọc hết nhé:

Chương 534: Ta không khoẻ, không khoẻ chút nào

Hướng Thu Vân đang mặc một chiếc áo len màu trắng đứng ngoài hành lang, dưới ánh đèn dệt màu trắng ngoài hành lang, những dấu hôn màu đỏ dày đặc trên cổ trái ngược hoàn toàn với màu da và quần áo của cô.

Phảng phất giống như trên tờ giấy trắng đột nhiên xuất hiện một điểm đen, đặc biệt làm Hướng Quân chói mắt, làm cho người ta đau mắt.

Hướng Thu Vân bị anh làm cho có chút ngượng ngùng, cô vô thức đưa tay ra che cổ mình, nhưng điều này hơi có chút càng che càng lộ, cô khó chịu ho một tiếng, lại đưa tay xuống.

Bởi vì bị kéo ra ngoài, cửa phòng mở ra, Hướng Quân nhìn Hướng Thu Vân đầy vẻ không tin mà đau lòng một hồi, sau đó thuận thế mở cửa gian phòng ra nhìn vào.

Hạ Vũ Hào thần sắc nhàn nhạt, ngồi ở trên giường màu hồng thiếu nữ, trên người phủ một chiếc chăn bông màu xanh da trời từng là độc quyền của Hướng Thu Vân, thân trên trần trụi có vài vết xước rõ ràng.

Còn trên sàn bên cạnh giường của Thu Vân còn vương vãi vài mảnh quần lót nam nữ, mơ hồ xen lẫn, nhìn thoáng qua cũng có thể thấy được chuyện gì vừa xảy ra.

Trái tim của Hướng Thu Vân thắt lại, lập tức đi tới đóng cửa lại, nhưng Hướng Quân lại nhanh chóng đạp cửa mở ra, “Hạ, Vũ, Hào!”

“Anh trai khoẻ” Hạ Vũ Hào từ xa nhìn anh, khẽ gật đầu.

“!” Hướng Quân đầu óc bị nổ tung, khuôn mặt tuấn tú đỏ bừng, “Ta không khoẻ, không khoẻ chút nào! Ngươi cái đồ đàn ông vô liêm sỉ!!!”

Hạ Vũ Hào khẽ chạm vào khóe môi dưới, giọng nói hơi lạnh nhạt, “Kỳ thật, em cũng không tốt lắm. Là đàn ông, anh nên biết việc chen ngang người khác là thất đức như thế nào? Nếu không phải vì anh quá ngu ngốc, em hơi nghi ngờ rằng anh đã cố tình làm điều đó.

“Không được gọi tôi là anh trai, ai cho phép cậu gọi tôi là anh?” Hướng Quân bực tức gầm lên: “Mới tám giờ rưỡi. Cậu đã đem Thu Vân phóng tới trên giường rồi. Còn muốn mặt mũi nữa không?”

Hạ Vũ Hào không ồn ào, chỉ chậm rãi nói: “Loại chuyện này sau này ít nhiều cũng sẽ có, anh trai nên sớm quen.”

Hướng Quân thở hổn hển, “Cậu–”

“Nếu không thích ứng thì không có cách nào. Em và Hướng Thu Vân đều còn trẻ, nội tiết tố mạnh. Loại chuyện này không thể tránh được. Sau này khi cô ấy chính thức trở thành vợ em, đây là nghĩa vụ vợ chồng, cũng là chuyện khó tránh khỏi.” Hạ Vũ Hào nói.

Ngoại trừ không biết xấu hổ, Hướng Quân lúc này không nghĩ ra những lời nào khác mắng Hạ Vũ Hào, trừng mắt nhìn Hạ Vũ Hào, ngực phập phồng kịch liệt, nhất thời tức đến mức nói không ra lời.

“Anh à, Hạ Vũ Hào …” Hai người cãi nhau như vậy, bên cạnh còn có người giúp việc, mặt Hướng Thu Vân nóng ran, cô kéo góc áo Hướng Quân, muốn nói chuyện Hạ Vũ Hào bị hạ dược.

Nhưng vừa nói, liền bị Hướng Quân bực tức ngắt lời, “Đừng nói chuyện!”

Vừa nghe lời này, anh đã biết Thu Vân Thu Vân định nói thay cho Hạ Vũ Hào! Em gái anh, người mà anh đã chiều chuộng bao nhiêu năm trong lòng bàn tay, giờ lại đi nói thay cho một người đàn ông khác … Hạ Vũ Hào, đồ hồ ly tinh không biết xấu hổ, không biết đã cho Thu Vân uống thuốc mê gì. (Aii dà, đàn ông cũng mắng hồ ly tinh á)

Hướng Thu Vân mấy lần muốn giải thích, nhưng Hướng Quân đều không nghe, trừng mắt nhìn Hạ Vũ Hào cả buổi.

“Anh trai cố ý phá rối em và Hướng Thu Vân. Không phải là ghen tị em khỏe hơn anh sao?” Hạ Vũ Hào hơi nhướng mày, thản nhiên nói.

Hướng Quân tái mặt vì tức giận, “Có quỷ mới ghen tị với ngươi!”

“Sức khỏe kém thì phải đi khám. Thật sự nếu như là không thể, thì uống thuốc kích dục cũng được. Không cần quấy rầy hạnh phúc của em gái mình như vậy.” Hạ Vũ Hào nói tiếp.

Nhìn thấy hai người nói chuyện càng lúc càng không tưởng nổi, mặt Hướng Thu Vân lúc trắng lúc đỏ, ngắt lời hai người còn đang tranh cãi, “Đủ rồi!”

Cô quay đầu nhìn Hướng Quân, nói nhỏ: “Mẹ cho Hạ Vũ Hào uống thuốc … Đi đi, anh cứ náo loạn như thế này sẽ khiến em khó xử.”

“Mẹ không có chuyện gì có thể cho tên khốn kiếp này dùng thuốc gì?” Hướng Quân kinh ngạc hỏi.

Bên người, người giúp việc thỉnh thoảng ngẩng đầu, lẻn nhìn vào phòng, ánh mắt lại mờ mịt, trên mặt lộ ra một tia nghi hoặc.

Hướng Thu Vân khẽ cau mày, đóng cửa lại, đối với người giúp việc nói: “Cô đi xuống trước đi.”

“Tôi vẫn nên là ở đây, nếu tiểu thư có gì muốn gọi, tôi sẽ làm ngay.” Người giúp việc nói.

Hướng Thu Vân nhẹ giọng nói: “Không cần, cô trước đi xuống đi, chuyện hôm nay không được nói ra ngoài.”

Nghe vậy, người giúp việc miễn cưỡng đáp và đi xuống.

“Cô ấy đến đây khi nào?” Hướng Thu Vân cau mày nhìn bóng lưng người hầu.

Hướng Quân cong môi, “Hình như gần hai năm, cũng không có quy củ phép tắc gì!”

“Tại sao anh không sa thải cô ấy?” Hướng Thu Vân hỏi.

Hướng Quân cáu kỉnh gãi đầu, “Mẹ không cho! Người này tên là Lý Yến, là họ hàng xa của ba, nói là họ hàng xa, nhưng thật ra xoay người không biết bao nhiêu khúc quanh mới đến!”

“Không biết trong nhà cô ấy có bao nhiêu người leo lên chỗ cha, còn nói muốn cha giới thiệu một người đàn ông … Quên đi, nói một cách đơn giản, chính là người này đến nhà chúng ta với tư cách người giúp việc. Cha không đồng ý, nhưng mẹ lo cha sẽ bị những người đồng hương nói vì chuyện này, liền đem Lý Yến thu giữ lại! ”

“Người này ngày thường không hiểu quy củ, nhưng luôn nói mình là người thân nhà chúng ta, bắt nạt người khác, lại luôn miệng nói dối, thật là khó chịu!”

Nghe vậy, Hướng Thu Vân trầm ngâm, sau đó nói: “Ngày khác em sẽ nói với mẹ rồi sa thải Lý Yến.”

Loại người thích sang bắt quàng làm họ, nhiều chuyện, thích xem náo nhiệt mà còn ỷ thế hiếp người, sớm muộn gì cũng rước họa vào nhà.

“Tốt hơn là mau sa thải cô ta đi.” Hướng Quân vẻ mặt u ám nói: “Lúc trước cô ta muốn quy*n rũ anh. Cũng may là chị dâu của em tin anh và không vì chuyện này mà gây chuyện với anh”.

Hướng Thu Vân hỏi: “Chuyện này anh không nói với mẹ sao? Mẹ không đuổi việc người này sao?”

“Có nói.” Hướng Quân bất mãn nói: “Mẹ nói loại người này khó dây vào nhất nhất, nếu vì chuyện này mà đuổi cô ta, cô ta có thể sẽ về quê, nói anh muốn quyến rũ cô ta. Mẹ còn nói là thanh danh của anh không tốt lắm, có thể người khác sẽ tin cô ấy. ”

Về điều này, Hướng Thu Vân không cho ý kiến.

Hướng Quân nhăn mũi, “Đừng đổi chủ đề, sao mẹ lại hạ thuốc Hạ Vũ Hào? Bà ấy muốn làm gì? Bà không sợ Hạ Vũ Hào tưởng nhầm là em hạ thuốc. Làm khó dễ em thì sao?”

“Mẹ có thể sợ Hạ lão gia tử phát hiện ra chuyện em mang thai giả.” Hướng Thu Vân mệt mỏi xoa xoa lông mày, “Chuyện này đừng nói với mẹ cái gì, để em nói.”

Hướng Quân mơ hồ trả lời, mơ hồ nhìn về phía cửa phòng.

“Về phần chuyện giữa em và Hạ Vũ Hào, xin anh đừng xen vào, em đã có kế hoạch.” Hướng Thu Vân dừng lại nói, “Cái thai giả của em không thể bị Hạ lão gia phát hiện, cho nên… ban đêm…anh đừng gõ cửa phòng em, điều này sẽ chỉ khiến em rơi vào tình thế khó xử. ”

Im lặng.

Tại đây có hình ảnh

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!