Lọc Truyện

Truyện Tàn độc lương duyên (bản tự dịch)

Chương 512: Ông nội tại sao lại căng thẳng như vậy?
Cô nuốt nước bọt, và cảm giác bất lực sâu thẳm lập tức nhấn chìm cô như một đầm lầy, và càng vùng vẫy, cô càng chết nhanh hơn.

“Ông nội tại sao lại căng thẳng như vậy?” Hạ Vũ Hào vẫn như cũ thần sắc không đổi, “Giang gia mấy năm nay phát triển càng ngày càng nhanh, còn đang muốn nhúng tay vào đồ điện, ông biết không? ”

Hạ lão gia tử sắc mặt căng thẳng, tức giận đến không muốn cùng anh nói chuyện.

Hạ Vũ Hào cũng không vội, liền dừng ở đây không nói gì.

“Vậy thì sao?” Hạ lão gia tử ngồi ở trên sô pha uống chén trà hạ hỏa.

Quỳ trên mặt đất mà trên mặt lại có dấu bàn tay, Hạ Vũ Hào lẽ ra rất chật vật, nhưng lúc này nhìn Hạ lão gia tử chậm rãi nói, anh không có chật vật môt chút nào hết.

“Từ hai năm trước, Giang gia đã tung tin đính hôn với Hạ gia, thông qua việc này đã thiết lập quan hệ với một số ít đối tác của Hạ thị.”

“Ban đầu, tập đoàn Giang thị chủ yếu kinh doanh bất động sản và nhu yếu phẩm hàng ngày. Tập đoàn Hạ thị của chúng ta chủ yếu kinh doanh các sản phẩm điện tử công nghệ cao, điện gia dụng và các công ty giải trí.”

“Giang gia đối với thị trường sản phẩm điện tử đồ điện gia dụng đã động tâm từ lâu, chẳng qua là đồ điện tử công nghệ cao không thể một sớm một chiều chen vào. Họ đã đặt mục tiêu vào đồ điện gia dụng, từ hai năm trước họ đã mượn tin tức đính hôn cùng Hạ Thị để tiến vào thị trường thiết bị điện. ”

“Giang gia gia nhập thị trường đồ điện không bao lâu, các nhà nghiên cứu còn lâu mới đáp ứng được yêu cầu của người tiêu dùng. Giang gia liền lấy đi một nhà nghiên cứu lớn của Hạ Thị với giá cao hơn, liền bắt chước và ứng dụng ba đồ điện của Hạ Thị” Hạ Vũ Hào nói,” Con… ”

Hạ lão gia tử cau mày ngắt lời anh, “Ngươi lần này làm như vậy, là muốn cho Giang gia cảnh cáo sao?”

“Đúng vậy.” Hạ Vũ Hào nói: “Nhưng là bị ông phá hủy, lại bị Giang gia gia mắng,” Anh chỉ vào mặt của mình, “Lại thêm trừng phạt ta.”

Hướng Thu Vân nhìn anh, không biết anh có nói thật hay không.

Nhưng dù đúng hay sai cũng không thể phủ nhận, vì cô mà hoàn cảnh của anh ở Hạ gia càng thêm khó khăn.

“Đứng dậy.” Hạ lão gia tử suy nghĩ một chút, đối với Hạ Vũ Hào trên đất nói.

Hướng Thu Vân bước lên trước, đỡ Hạ Vũ Hào, cau mày đi vào phòng bếp, một lúc sau, cô quấn một khối hình con vịt đông lạnh trong khăn tắm, bước ra ngoài, nhét vào trong tay Hạ Vũ Hào.

“… Không cần.” Hạ Vũ Hào nhìn đầu vịt từ chối.

Hướng Thu Vân mím môi, đặt chiếc khăn quấn vịt lên khuôn mặt sưng đỏ của anh, sau đó lấy tay để anh ấn vào.

Và không biết là cố ý hay vô tình, đầu con vịt kia đối mặt với Hạ lão gia tử, như thể trong giây tiếp theo nó sẽ trở nên sống động, nhào tới mổ bụng ông.

Hạ lão gia tử bị con vịt nhìn chằm chằm khó chịu, lông mày dời sang một bên, nhưng ông ngồi ở trên sô pha đối diện Hướng Thu Vân và Hạ Vũ Hào, không cần động đậy, con vịt chết vẫn nhìn chằm chằm ông.

“A Nam, ném con vịt chết này đi cho ta!” Hạ lão gia tử cáu kỉnh nói.

Tên hói đầu đi về phía trước, cầm lấy con vịt từ tay Hạ Vũ Hào, đi về phía cửa.

“Giang gia gần đây có chút làm quá, bất quá Hướng Thu Vân mang thai huyết

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!