Lọc Truyện

Truyện Tàn độc lương duyên (bản tự dịch)

 

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp

 

Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế

 

Đọc tại web Nh.a.yho.com

 

 Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.

 

 

Chương 494: Giang Hân Yên tiện nhân 

 

    Chỉ trong hơn nửa giờ, kết quả xử án của Giang Hân Yên Hướng Thu Vân đã được đưa lên tin tức.

 

    # Sự ám toán giữa những cô bạn thân giàu có #

 

    # mặt người dạ thú, Giang Hân Yên Hướng Thu Vân tai nạn xe đảo ngược#

 

    # Hóa ra Hướng Thu Vân là người đáng thương nhất: Làm sáng tỏ sự thật về một vụ tai nạn xe hơi trong một gia đình giàu có #

 

    Ánh mắt của tất cả cư dân mạng bên dưới đều rơi xuống tứ phía ——

 

 

    “phim truyền hình không diễn như vậy luôn. Giang Hân Yên hai nâm trước mới mười tám tuổi, ba năm trước vậy mới mười lăm tuổi, đầu óc tỉ mỉ như vậy, thật đáng sợ!”

 

    “Tôi sợ đến mức vội vàng nói với các bạn thân của mình rằng hãy thủ hạ lưu tình, người đàn ông sẽ nhường bạn, tôi chỉ muốn mạng sống của mình (icon sợ hãi)”

 

    “Xấu hổ … Lúc mới biết tin tức, tôi không ngừng mắng Hướng Thu Vân là tiểu tan, tức giận đến mức cả đêm không ngủ, hóa ra Giang Hân Yên mới là tiểu tam, muốn chân thành xin lỗi Hướng Thu Vân. “

 

    “Lầu trên tức giận đến cả đêm không ngủ. Thật là buồn cười! Nói thật, có quá nhiều người vì tình yêu mà làm chuyện ngu ngốc. Giang Hân Yên cũng chuẩn bị có đầu có cuối, cộng thêm tin tức là cố ý đánh lạc hướng mọi người, khiến mọi người mắng Hướng Thu Vân. Không thể trách chỉ số IQ thấp của chúng ta, mấu chốt là chúng ta không phải người trong cuộc, cũng không biết đã xảy ra chuyện gì! ” (Lầu trên= người bình luận trên)

 

    “Giang Hân Yên tiện nhân, lại đi tính kế bạn thân, chết đi!”

 

    “Đối với Hướng Thu Vân, hơn hai triệu là tiền mua một chiếc xe thể thao. Hai năm tù chung thân đổi lấy số tiền tổn hại tinh thần nhỏ như vậy, thật đáng thương!”

 

    Khi tin tức tiếp tục sôi sục, Hướng Thu Vân đã cùng cha mẹ cô đến một quán trà sữa yên tĩnh, còn Hạ Vũ Hào, cô để anh đi trước.

 

    Cô ấy có tranh chấp với gia đình và không muốn ai can thiệp.

 

    Anh trai cô cũng đang đi qua, nhưng cô muốn nói chuyện tử tế với bố mẹ cô, sợ anh cô khó chịu giữa chừng không nói được chuyện gì nên cô đã nhờ chị dâu chở anh trai đi. .

 

    “Thu Vân, mẹ thật sự không … không ngờ Hân Yên sẽ làm chuyện… điên cuồng như vậy …” Vu Tuệ Doanh vừa mở miệng, nước mắt cũng không ngừng rơi, “Chuyện này. Tất cả là lỗi của mẹ, mẹ không nên …không tin con… “

 

    Hướng Thu Vân rút khăn giấy ra, đưa cho bà, thở dài gần như không nghe được, “lau đi.”

 

 

    “Thu Vân, mẹ …” Vu Tuệ Doanh lấy khăn giấy lau khóe mắt, mảnh khăn giấy nhanh chóng trở nên ướt át. “Trước đây mẹ không tin con. Con phải … con nhất định cảm thấy khó chịu. Con … Hãy cho mẹ một cơ hội …Được không…… “

 

    Nhắc đến câu sau, sớm đã khóc không thành tiếng rồi.

 

    Hướng Thu Vân lấy ra một ít khăn giấy nữa đưa cho bà, bất lực, đau khổ, tâm tình rất phức tạp, nhưng cô vẫn không thay đổi ý định.

 

    Nói cô ấy tàn nhẫn cũng được, hay cô ấy vô tâm vô phế lòng dạ hẹp hòi cũng được, vì thái độ của cha mẹ cô trong vụ tai nạn xe hơi, cô không thể quay lại Hướng gia một lần nữa.

 

    “Thu Vân, con có thể cho mẹ con một cơ hội khác, người không phải thánh nhân không thể tránh khỏi sai lầm. Mẹ con đã mang thai con 10 tháng, nuôi nấng con lớn khôn như vậy. Con không thể chỉ vì một chuyện nhỏ như vậy liền không nhận mẹ của mình được, đúng không?”Hướng Bách Tùng nói.

 

    Hướng Thu Vân khẽ khịt mũi, giữa lông mày đầy vẻ châm chọc.

 

    “Chuyện… nhỏ là sao?” Vu Tuệ Doanh đập bàn đứng dậy, khóc lóc nói: “Họ Hướng, tôi ngu ngốc, không hiểu trò bịp của người khác. Ông đều biết tại sao lại còn oan uổng Thu Vân như vậy? “

 

    “Con bé …” Lúc này, nước mắt bà lại trào ra, “Con bé là con gái ruột của ông… Con bé, sao ông lại nhẫn tâm như vậy?”

 

    Giọng bà hơi lớn, cùng với tiếng gầm rú như vậy, cả chục người đang ngồi trong quán trà sữa đều nhìn sang.

 

    Khi ba người họ được nhìn thấy rõ ràng, ai đó thì thầm–

 

    “Đây không phải là Hướng Thu Vân sao? Theo mẹ cô ấy nói thì ba cô ấy cố ý oan uổng sao?”

 

 

    ” bị bạn thân tính kế, bị cha oan uổng. Cô ấy thật sự là đáng thương. Nhưng tôi nhớ tới cha cô ấy còn có quỹ từ thiện? Người như vậy cố ý oan uổng con gái?”

 

    Bọn họ không lớn tiếng, nhưng là bởi vì quán trà sữa cũng không ồn ào, lúc này cũng không phải cao điểm, tương đối yên tĩnh, trên bàn của Hướng Thu Vân gần như có thể nghe thấy hết, nhưng không rõ ràng lắm.

 

    Họ cũng nhận ra vấn đề sau khi nói vài câu, sau đó mỉm cười với Hướng Thu Vân, họ rời đi với ly trà sữa chưa uống hết của mình.

 

    Khuôn mặt tuấn tú tao nhã của Hướng Bách Tùng đỏ bừng, thật lâu sau mới trở lại tự nhiên.

 

    Ông kéo cổ tay Vu Tuệ Doanh, “Bà hét lên như vậy thật khiến tôi xấu hổ, nhưng Thu Vân cũng ở đây, bà không sợ con bé khó chịu sao?”

 

    Vu Tuệ Doanh ngập ngừng liếc nhìn Hướng Thu Vân.

 

    “Hai năm nay, tôi đã quá quen với việc mọi người bàn tán về tôi. Có rất nhiều người gọi tôi là kẻ sát nhân. Hướng tổng chưa từng hét lên như thế này sao?” Hướng Thu Vân nói, “Tôi đã sớm không còn mặt mũi , và bây giờ tôi không quan tâm đến mặt mũi gì hết. “

 

    Hướng Bách Tùng vẻ mặt thay đổi, rốt cục nhịn không được mắng cô, “… Con không quan tâm, nhưng cha quan tâm.”

 

    “Người trên dưới hai mảnh miệng, cứ nói những gì ông thích. Hướng tổng thật sự là nhân tài kiệt xuất.” Hướng Thu Vân châm chọc nói: “Tôi biết ông đã đến tuổi này rồi, trừ học được vẻ bề ngoài thì da mặt cũng dày hơn.”

 

    Cô quay đầu chỉ vào mặt trời bên ngoài, “Cho ông nói mặt trời mọc đằng tây, ông có thể nói mà không thay đổi sắc mặt đúng không?”

 

    “Hướng Thu Vân!” Hướng Bách Tùng rốt cuộc nhịn không được, trong cổ họng hét lên một tiếng.

 

    Vu Tuệ Doanh rơm rớm nước mắt nhìn ông, “Ông hét lên cái gì? Ông cố ý oan uổng Thu Vân, còn không có nói cho tôi biết sự thật, bây giờ còn … Ông còn….Hướng Bách Tùng, không muốn mặt mũi nữa phải không? “

 

    “Hướng Thu Vân và tôi đang tranh cãi ở đây, bà nghĩ xem thái độ của nó như thế nào?” Sắc mặt Hướng Bách Tùng u ám, “Hai mẹ con càng ngày càng vô lý!”

 

    Tuệ Doanh trước đây ngoan ngoãn, lý trí, luôn dịu dàng ân cần, giờ Hướng Thu Vân đã khiến bà trở thành một kẻ chanh chua không ai hiểu nổi!

 

    “Tôi thật vô lý?” Vu Tuệ Doanh chỉ vào chính mình, giọng nói có chút đứt quãng do nâng cao quá mức, “Hướng Bách Tùng, ông nếu có lương tâm, ông có nên nói lời này không?”

 

    Hướng Bách Tùng cũng áy náy, đỏ mặt đại khái nói: “Tôi không xứng? Vu Tuệ Doanh, từ khi kết hôn với bà, tôi đã làm gì không vì lợi ích của hai chúng ta?”

 

    “Từ khi tôi tiếp quản tập đoàn Hướng thị, cùng hai anh em Hướng Quân Hướng Thu Vân, tôi đã không vì lợi ích của tập đoàn Hướng thị và gia tộc này sao? Hướng Thu Thu Vân đã làm sai, tôi vì muốn giữ lại công ty Hướng gia trục xuất con bé khỏi Hướng gia có gì sai không? “

 

    “Tôi toàn tâm toàn ý nghĩ đến gia tộc này, nhưng là bây giờ từng người một đến chỉ trích tôi! Nếu không có tôi, bà có thể sống cuộc sống giàu sang phú quý ngần ấy năm sao?”

 

    “Nếu tôi không sớm đưa ra quyết định và trục xuất Hướng Thu Vân khỏi Hướng gia, tập đoàn Hướng thị bây giờ có thể phát triển tốt như vậy không? Không! Nó sẽ không bị phá sản, nhưng dưới sự đàn áp của Vũ Hào cũng không khá hơn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!