Lọc Truyện

Truyện Tàn độc lương duyên (bản tự dịch)

Tác giả: Phong Xuy Lạc Diệp

Thẻ loại: Ngôn tình, Ngược, Hào môn gia thế

Đọc tại web Nh.a.yho.com

 Để đọc nhanh hơn bạn có thể ủng hộ nhóm dịch và vào group đọc nhé.

Chương 476: Anh còn chưa đi theo vào, còn chờ cái gì?”

   Băng bó xong mọi thứ, anh đi về phía cửa phòng Hạ lão gia tử.

“Vũ Hào làm sao lại bị thương thế này?” Hạ lão đại đang ở cửa phòng bệnh, vừa thấy anh đi tới, kinh ngạc hỏi.

Hạ Vũ Hào di chuyển băng gạc tay phải đang băng bó, “Không có chuyện gì, chỉ là làm cho ông nội không vui.”

“Cho dù cháu làm cho ông nội khó chịu, ông ấy cũng xuống tay quá nặng rồi!” Hạ lão đại cau mày, sau đó chợt nhớ tới cái gì, “Cháu nói cháu làm ông nội không vui, là chuyện dùng dao gọt hoa quả uy hiếp ông nội sao? “

Hạ Vũ Hào như cười nhưng trong không cười, “Bác, đây là … cố ý hỏi?”

“Này.” Hạ lão đại thở dài, “Bác nói cho cháu biết cháu ngày thường thông minh như vậy, sao lại phạm phải sai lầm cấp thấp như vậy vào thời khắc mấu chốt? Lúc nào cũng có phụ nữ, tại sao phải xúc phạm ông nội cháu vì Hướng Thu Vân? 

Cạch cạch.

Cửa phòng mở ra.

“Buổi tối không ngủ, nơi nào nhiều chuyện nhảm nhí?” Hạ lão gia tử hung hăng đi ra ngoài, mặc đồng phục bệnh nhân. “Nếu ở công ty tận lực dùng hết thảy tâm tư suy nghĩ cẩn thận, anh sẽ không có đến nỗi vô năng như bây giờ! “

Hạ lão đại bất lực nói: “Là người lớn, con quan tâm nhắc nhở Vũ Hào. Làm sao đến miệng cha, đã trở thành tâm tư tiểu nhân rồi?”

“Nếu như anh thật sự có bản lĩnh nhắc nhở nó, tôi có thể để cho nó một tiểu bối làm chủ tịch sao? Trở về nghỉ ngơi đi, tôi ổn rồi, anh đừng theo tôi cả ngày gây phiền phức!” Hạ lão gia tử nói xong sốt ruột quay đầu đi vào phòng.

Thấy Hạ Vũ Hào không đi vào, quay đầu lại quát: “Anh còn chưa đi theo vào, còn chờ cái gì?”

“Muộn rồi, bác nghỉ ngơi sớm đi.” Hạ Vũ Hào nói với Hạ lão đại, sau đó đi vào phòng bệnh, đóng cửa lại.

Hạ lão đại nhìn cánh cửa đóng lại, khóe miệng biến mất, một bóng đen xẹt qua mắt, khịt mũi một cái rồi rời khỏi cửa.

“Anh đã nghĩ kĩ?” Hạ lão gia tử ngồi ở trên ghế sa lon, lạnh lùng nhìn Hạ Vũ Hào đứng ở cửa.

Hạ Vũ Hào tiến lên vài bước, “Câu trả lời của cháu vẫn như cũ.”

“Tên khốn!” Hạ lão gia tử vỗ mạnh cái bàn đứng lên.

Vẻ mặt của Hạ Vũ Hào vẫn không thay đổi, anh nói, “Ông nội nên kiềm chế tí*h khí của mình thì tốt hơn. Cơ thể của ông không còn chịu được sự tức giận của ông.”

“Anh là nguyền rủa tôi sớm chết?” Hạ lão gia tử nghiến răng nghiến lợi.

“Không có.” Hạ Vũ Hào nói: “Cháu chỉ khuyên ông nội chú ý thân thể. Ông lo nghĩ nhiều quá.”

Yên lặng.

Không khí dường như ngưng tụ thành băng từng chút một, như thể thời gian ngừng trôi.

Hạ lão gia tử ảm đạm nhìn Hạ Vũ Hào, anh lại mắt nhìn mũi, mũi nhìn tâm, tựa hồ hoàn toàn không để ý tới ánh mắt của ông.

“Tôi sẽ hỏi lại anh, anh có đồng ý không?!” Hạ lão gia tử rống lên: “Nếu như anh nói không, tôi liền xử lý chuyện của anh!”

Hạ Vũ Hào ánh mắt lạnh lùng, nhưng không có bỏ cuộc, “cháu chưa từng làm chuyện chuyển giao tài sản, không biết tại sao trên tài khoản lại có một vài chuyển khoản lớn, ông cũng có thể chuyển cháu cho các bộ phận liên quan, cháu tin rằng họ sẽ trả lại trong sạch cho cháu. “

📌📌📌📌

Tuy là chủ tịch nhưng giám đốc tài chính đã thay đổi liên tiếp 3 người đều là người của ông nội.

Bình thường tài khoản không có vấn đề gì, nhưng vừa giáng chức tổng giám đốc Nhâm, sau khi bàn giao liền xảy ra vấn đề tài khoản, muốn biết ai đã làm vậy dùng đầu ngón chân cũng nghĩ ra.

“Anh cho rằng tôi không dám?” Hạ lão gia tử đè lại cổ họng hỏi.

“Không phải.” Hạ Vũ Hào nói: “cháu chỉ nghĩ rằng để khiến tôi làm trợ thủ cho Nhuận Trạch, ông thực sự sẽ dùng thủ đoạn trên tài khoản để đe dọa cháu. Thật là lòng thấy ớn lạnh.”

Ông nội kêu anh từ chức chủ tịch nhưng lại kêu anh ấy làm trợ lý chủ tịch, nói là trợ lý chủ tịch, thật ra là làm nhiệm vụ của chủ tịch, bề ngoài Hạ Nhuận Trạch là chủ tịch.

Theo cách này, sau khi ông nội qua đời, quyền điều hành công ty thực sự sẽ rơi vào tay Hạ Nhuận Trạch.

Làm một phép so sánh, Hạ Nhuận Trạch là ca sĩ giả, phía sau anh là ca sĩ thật, nhưng tất cả sự nổi tiếng và thu nhập đều thuộc về Hạ Nhuận Trạch, quả là một mũi tên trúng 2 đích.

Để chắc chắn anh đồng ý, ông nội đã thực sự động tay động chân vào các tài khoản để đe dọa anh.

Hạ lão gia tử khoé mắt nhìn thẳng anh, thật lâu sau mới cất tiếng nói: “Được rồi, anh đã trưởng thành cánh cứng rồi, bây giờ còn dám khiêu chiến tôi!”

Hạ Vũ Hào lắc đầu, “Cháu trưởng thành thì sao, cánh cũng không cứng, không phải tổng giám đốc, cũng không có cổ phần của Hạ Thị. Cả người không có gì lấy gì khiêu chiến ông?”

“Sau đó Lý đổng bọn họ xảy ra chuyện gì? Hả?” Hạ lão gia tử tức giận nói: “Bọn họ cũng cự tuyệt Nhuận Trạch làm tổng giám đốc, kêu anh làm tổng giám đốc. Anh giải thích chuyện này như thế nào?”

Hạ Vũ Hào bắt gặp ánh mắt của ông, nói: “Mấy năm trước khi cháu làm chủ tịch của Hạ thị, trừ năm đầu tiên có hao tổn, những năm còn lại lãi ròng tăng bình quân 18% một năm. Bọn họ, với tư cách là cổ đông, không có gì sai khi muốn một người có năng lực làm chủ tịch. “

Lợi nhuận ròng tăng trưởng 18% mỗi năm, con số này không khả quan lắm đối với một số doanh nghiệp vừa và nhỏ, nhưng đối với một tập đoàn đa quốc gia lớn, một con số như vậy cũng đủ gây sốc.

Bởi vì sự phát triển của các nhóm lớn đã chín muồi, rất khó để tiến lên phía trước.

Chính là bởi vì báo cáo tài chính của Hạ thị tập đoàn mấy năm nay đủ tốt, giá cổ phiếu liên tục tăng.

“Hừ!” Hạ lão gia tử hừ một tiếng, trên mặt một trận mưa gió.

Nhuận Trạch tiếp quản Hạ Thị tập đoàn, tuy rằng không thể xuất sắc bằng Vũ Hào, nhưng duy trì ổn định phát triển cũng không có vấn đề gì, nhưng những người trong ban giám đốc công ty đột nhiên ra tay phá vỡ kế hoạch của ông!

Hạ Vũ Hào lại nói: “Còn nữa, Lý đổng chỉ chiếm 15% cổ phần, 85% cổ phần còn lại là của Hạ gia. Là cổ đông lớn, ông có quyền kiểm soát tuyệt đối nên sẽ không bị cản trở bởi họ.? “

“Các cô, chú của anh đồng quan điểm với Lý đổng bọn họ lại yêu cầu cho anh làm tổng giám đốc, còn dám nói chuyện này không liên quan đến mình sao?” Hạ lão gia tử lạnh lùng hỏi.

Hai mươi lăm phần trăm cổ phần của gia đình Lão Tam, cộng với ba phần trăm từ Vũ Hào, và 21 phần trăm trong tay ông, chỉ mới được 49 phần trăm.

Và con gái lớn của ông, bọn họ cộng vào chính xác 51%, áp đảo ông.

Nếu biết điều đó sớm hơn, ông ta đã không nên chia cổ phần sớm như vậy!

Nghe vậy, Hạ Vũ Hào mỉm cười, giữa hai lông mày có chút mỉa mai, “Ông nội đang oan uổng cháu. Cháu không có nửa cổ phần trong tay. Làm chủ tịch thì có ích lợi gì?”

“Cô cô và bác muốn cháu tiếp tục làm chủ tịch, chỉ vì cháu có thể kiếm cho họ số tiền lớn. Đây là bản chất của con người. Ông nội nên rất rõ ràng, phải không?”

Hạ lão gia tử vẻ mặt u ám không rõ, một lúc lâu sau mới nói: “Anh là trợ lý của chủ tịch, tôi sẽ không truy cứu trách nhiệm chuyện anh biển thủ công quỹ, tôi sẽ trả lại 3% cổ phần trước đó cho anh. Bây giờ anh thoả mãn chưa?! “

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!