Lọc Truyện

Truyện Ôn Nhu Chỉ Dành Riêng Em - Thôi Niệm Sở

CHƯƠNG 36

Thực chất tất cả chỉ là ảo tưởng của riêng bản thân cô mà thôi, ngay từ sau khi hắn cầu hôn cô tới ngày bọn họ kết hôn cô mới gặp lại hắn. Hắn đã bỏ mặc cô trong giai đoạn mà đáng lẽ cả hai phải cùng sát cánh bên nhau, ấy vậy mà lúc đó cô lại chẳng đoái hoài gì, vẫn lao đầu trong niềm vui hạnh phúc như một con thiêu thân để rồi mọi bi kịch đều từ đó mà xuất hiện.

Cảm giác buốt nhói trong tim như có hàng ngàn con dao đâm vào, khoảnh khắc đau khổ đó, cô chỉ muốn nhanh chóng từng chút từng chút trả lại cho Tôn Bắc cả vốn lẫn lãi, một thứ cũng không thể thiếu. Cảm giác đau đớn đó được thoả lắp bằng sự căm phẫn sâu tận bên trong cô.

Sau khi được nhân viên hỗ trợ mặc thử váy cưới, Thôi Niệm Sở đã ngắm mình trong gương rất lâu. Nhớ lại bộ dạng ngốc nghếch lúc đó cảm thấy thật chua xót, tới bây giờ mặc dù lòng tràn ngập hận thù nhưng cô vẫn không thể hiểu rốt cuộc là cô đã sai ở đâu mà khiến cô gặp Tôn Bắc, để cuộc đời cô ngoài bất hạnh thì chỉ còn hận thù.

Thôi Niệm Sở cô đã từng là một cô gái nụ cười hiển thị trên mặt, luôn sống khiêm nhường, chưa từng kiêu ngạo bởi xuất thân danh gia vọng tộc của mình. Trong mắt cô vinh hoa phú quý cô may mắn có được đều là do ba mẹ cô ban cho, vì thế cô luôn một lòng cầu tiến, không muốn chỉ là một bình hoa vô tri, vậy mà… sau cùng vẫn là… Không thể kiềm chế được tâm trạng lúc này, mắt cô đỏ hoen, hàng lệ dần dần thay nhau trào ra, cứ ngỡ bản thân sống lại sẽ càng ngày càng mạnh mẽ, nào ngờ vẫn bị những chuyện kiếp trước làm cô khó chịu tới mức này.

Thôi Niệm Sở cố gắng trấn an bản thân, ổn định tinh thần rồi chụp một tấm hình gửi cho Tôn Bắc.

Đáng lẽ hôm nay là bọn họ gặp nhau, vậy mà tới khi cô tới cửa hàng thì anh ta vẫn không thấy bóng dáng đâu. Mãi tới 30 phút sau mới gọi cho cô, bảo rằng bản thân mình đang họp, không biết khi nào xong, cô cứ thử trước rồi chụp cho anh ta xem. Sau đó thì về nghỉ ngơi đi, tối anh ta sẽ ghé qua đưa cô đi ăn đền bù sau.

Thôi Niệm Sở kiếp trước ngu ngốc vẫn vui vẻ thử đồ cưới một mình, mà không hay không biết giây phút cô khoác áo cưới thì vị hôn phu của cô đang ân ái cùng chị họ của mình. Đôi cẩu nam nữ đó cuồng nhiệt quấn lấy nhau từ tối đêm qua tới giờ vẫn chưa rời khỏi.

Sự lạnh lùng nơi đáy mắt của cô khiến người khác cảm thấy có chút rùng mình, cũng may hiện tại ở đây chỉ có cô, nếu không thì thực sự rất khó xử.

Gửi hình xong, Thôi Niệm Sở vội vàng thay lại đồ lúc đầu. Cô rất muốn cởi bỏ chiếc váy cưới đẫm màu máu tươi của người nhà cô ra càng sớm càng tốt, mặc nó thêm một giây một phút chỉ làm cô cảm thấy buồn nôn mà thôi.

Rời khỏi cửa hàng váy cưới, Thôi Niệm Sở chợt suy nghĩ vớ vẩn, nếu như ngày này kiếp trước cô biết vị hôn phu của cô đang lăn mãnh liệt trên giường với người đàn bà khác thì cô sẽ làm gì?

Liệu có cảm thấy ghê tởm như bây giờ, hay là đau khổ chết đi sống lại, khóc ầm ĩ rồi cũng lựa chọn tha thứ, giống như cái ngày mà cô sảy thai.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!