Lọc Truyện

 Hắn biết Cao Minh Thu không phải là kẻ thù một chiêu của mình sau khi tổn hại nguyên khí, nếu không cũng sẽ không kiêu ngạo mà tiết lộ con át chủ bài, mà bây giờ nếu hắn giết Cao Minh Thu không thành công, Cao Minh Thu chắc chắn sẽ nói chuyện này với tộc Lân Giáp, lúc đó tai vạ khó tránh, ngay cả Phong Đế cũng không thể bảo vệ được hắn.  

 

Huống gì đến lúc đó e là Phong Đế sẽ vội vàng rũ sạch quan hệ với hắn vì tránh bị vạ lây, oán hận với hắn còn chưa xong sao có thể bảo vệ hắn?  

 

Mặc dù Tạ Anh Quân là đệ tử mà Phong Đế xem trọng nhất nhưng ảnh hưởng đến tính mạng và tương lai của Phong Đế, Tạ Anh Quân sao lại không biết Phong Đế sẽ làm ra những chuyện này, đến lúc đó còn có thể tiên phong vội vàng bắt mình để bảo vệ mạng sống và giữ chức.  

 

Thế nên trong đầu Tạ Anh Quân đã tồn tại ý nghĩ không phải ngươi chết thì ta chết, tiếc là bây giờ với hắn, trong không gian Hắc Ám này, hắn có muốn vật lộn với sinh mệnh bằng mạng sống cũng không được, chỉ đành nghe theo ý trời.  

 

Ngay cả bản thân Tạ Anh Quân cũng đã cảm thấy đau thương, khả năng muốn thoát khỏi sự chém giết của đối phương là không tồn tại.  

 

Nếu đối phương đã có thể âm thầm thao túng thì dĩ nhiên nơi này là không gian của người ta, hắn không thể nhìn thấy đối phương nhưng đối phương lại có thể nhìn thấy mình, cứ như người sáng mắt muốn tính kế với người mù, thế chẳng phải là quá dễ sao?  

 

Linh Xà Kiếm ở khắp nơi giống như một con rắn độc phun ra tim của nó, khoảnh khắc này cũng không biết có bao nhiêu kiếm quang lướt qua người hắn, mà cây thương trong tay Tạ Anh Quân bảo vệ cả người, đôi lúc phát ra tia lửa sau khi va chạm, chỉ là lòng Tạ Anh Quân không khỏi chùng xuống.  

 

Hắn như thể nhìn thấy vẻ cười cợt hiện lên trên gương mặt Cao Minh Thu, sở dĩ hiện giờ hắn có thể đứng đây không phải là vì Cao Minh Thu không giết được hắn mà là vì Cao Minh Thu đang trút giận với hắn.  

 

Nếu muốn mình chết, e là hắn đã chết từ lâu nhưng một kiếm giết được hắn không đủ để làm Cao Minh Thu nguôi giận, suy cho cùng trước đó lúc hắn sỉ nhục Cao Minh Thu đã không chừa lại mặt mũi gì, Cao Minh Thu có cơ hội thì sao lại không hung hăng trả thù hắn chứ?  

 

Nhưng hắn lại không biết mình cũng khiến Cao Minh Thu bị bức ép đến mức sốt sắng, nếu chỉ cần giơ tay lên là có thể tạo ra không gian Hắc Ám này thì Cao Minh Thu đã dùng nó khi đánh nhau với Dương Hạo rồi. Bây giờ thứ hắn nén giận sử dụng là nguyên lực giấu trong hai sừng của giao long, có thể nói đây là phần đơn thuần nhất trên người Cao Minh Thu, một khi sử dụng sẽ không khôi phục lại như nguyên khí trong cơ thể.  

 

Cao Minh Thu vốn dĩ định sử dụng trong lúc đột phá Bình Cảnh, không ngờ lại bị Tạ Anh Quân ép phải sử dụng trước, điều này khiến Cao Minh Thu bị chọc giận sôi máu.  

Đúng như Tạ Anh Quân dự đoán, muốn giết thì Cao Minh Thu đã giết hắn rồi, thực lực tu vi của hai người đều ngang nhau, bây giờ Cao Minh Thu đã có ưu thế này thì dĩ nhiên việc giết Tạ Anh Quân càng dễ như trở bàn tay, nhưng hắn đang giận sôi máu nên tính toán món nợ bị Tạ Anh Quân sỉ nhục thế nào? Dùng nguyên khí tồn tại trong sừng của một con giao long thì món nợ này xem như xong ư?  

 

Thế nên Linh Xà Kiếm trong tay Cao Minh Thu không ngừng chém qua mặt, tay, ngực, chân của Tạ Anh Quân, chỉ là không làm hại đến tính mạng của hắn, hắn tìm được cảm giác vui vẻ trả thù trong tiếng kêu gào đau đớn và trong ánh mắt đầy hoảng loạn của Tạ Anh Quân.   

 

Mình đã bỏ ra một sừng giao long, nếu không chém một nhát kiếm thì chẳng qua đáng tiếc quá rồi sao?  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!