Lọc Truyện

 “Chỉ là Phong chi đại đạo thôi sao, xem kiếm pháp của ta đây!”, Dương Hạo bật cười phá lên, một tia sáng màu xám xuất hiện, hình thành nên một đạo hư ảnh của bảo kiếm, gia nhập vào đoàn chiến đấu, đột nhiên khiến cho Phong chi đại đạo và kiếm đạo dung hợp lại với nhau, chiến đấu với lực tâm thần của Cao Minh Thu.  

 

“Đại đạo thứ ba, Kiếm đạo?”, Cao Minh Thu thất thanh hét lên, đòn tấn công của hắn lập tức bị phản phệ đánh trả lại, tự nhiên lại có một cảm giác lực lượng ngang nhau.  

 

Thế giới Phong Vũ, sao một tên loài người trẻ tuổi có thể đạt được thành tích về mặt lực lượng tâm thần như vậy, điều này khiến Cao Minh Thu khó mà tin được, nhưng trong lòng cũng không khỏi thầm sợ hãi.  

 

“Như thế này vẫn chưa đủ đâu, xem chiêu thức của ta đây!”, một tiếng nổ vang lên, sau lưng Dương Hạo xuất hiện tia sáng màu đen của Ma đạo, lực lượng lại tăng lên, bây giờ bốn loại khí tức đại đạo không giống nhau là Phong đạo không màu, Ma đạo màu đen, Kiếm đạo màu xám, lực lượng tâm thần màu trắng tiến hành hợp lực để tấn công.  

 

“Ôi trời, đại đạo thứ tư!”, Cao Minh Thu không khỏi sửng sốt, tên nhóc này còn có bao nhiêu con át chủ bài còn chưa lấy ra vậy?  

 

“Ha ha ha, Cao Minh Thu, chẳng phải ngươi tự xưng là thiên tài tu luyện sao, nhưng bây giờ ngươi đã tu luyện ra được bao nhiêu đại đạo, ba loại, còn không bằng cả Dương Hạo”, Thu Nhi nhìn thấy vậy thì trong lòng vô cùng vui sướng, ban đầu cô ta lo lắng Dương Hạo không thể đấu lại được với Cao Minh Thu về mặt lực tâm thần, dù sao không ai có thể hiểu được Cao Minh Thu có thực lực mạnh đến mức nào bằng Thu Nhi, việc tu luyện lực tâm thần của Cao Minh Thu cũng rất đáng sợ, nếu không phải mình sở hữu Tiên Thiên, thì hoàn toàn không thể được so sánh được với năng lực tu luyện về lực tâm thần của Cao Minh Thu.  

 

Nhưng bây giờ cô ta đã hiểu, cái gì gọi là núi cao còn có núi cao hơn, không nên so sánh một cách mù quáng.  

 

Thiên phú tu luyện của Dương Hạo quá ghê gớm, trên người y vậy mà lại có bốn loại đại đạo khác nhau, điều đáng sợ nhất là tới bây giờ, Dương Hạo vẫn chưa lấy ra hết tất cả mọi thứ ra.  

 

Thu Nhi có một dự cảm, e là lần này Dương Hạo sẽ lấy ra tất cả mọi thứ, đây là sự uy hiếp có chủ ý đối với Cao Minh Thu.

 

Chẳng phải Cao Minh Thu kiêu ngạo, cuồng vọng sao, vậy Dương Hạo muốn lấy ra con át chủ bài của mình, để cho Cao Minh Thu biết được tu luyện chi đạo của thế giới Phong Vũ không hề yếu như hắn tưởng tượng!  

 

Dương Hạo còn có một suy nghĩ khác, đó là uy hiếp!  

 

Mặc dù Cao Minh Thu đến từ thế giới Minh Vương, nhưng thân phận hiện giờ của hắn là Điện hạ của tộc Lân Giáp, trái tim của hắn đứng ở phía sau tộc Lân Giáp.  

Nếu Cao Minh Thu không phải là người đến từ thế giới Vương Minh gì đó, thì Dương Hạo có thể không hề kiêng dè, đấu một trận với Cao Minh Thu, nhưng Cao Minh Thu thì không phải vậy!  

 

Nếu mình giết tên này, rất có khả năng sẽ có người ở thế giới Minh Vương tới đây giáng họa xuống thế giới Phong Vũ, đây đương nhiên là chuyện Dương Hạo không muốn nhìn thấy.  

 

Cao Minh Thu thật sự làm cho Dương Hạo đau đầu, rõ ràng tên này là kẻ địch của mình, tốt nhất có thể nhân cơ hội này để tiêu diệt, nhưng mình lại không thể sử dụng hết sức lực.  

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!