Lọc Truyện

Truyện Đỉnh cấp rể quý Trần Dật Thần Full

CHƯƠNG 29: HẠ THIÊN HỒNG TỰ MÌNH ĐẾN

”Không thể nào! Trần Dật Thần, anh đừng có mơ!” Hạ Đình Kiêu còn chưa nói gì, Hạ Lạc đã nổi giận trước, hạng mục núi Ngọc Tuyền là con gà đẻ trứng vàng của anh ta, sao anh ta có thể giao cho người khác được.

”Đây là thái độ của anh đi xin lỗi người khác à?” Trần Dật Thần nói một cách bình thản, tất nhiên anh hiểu được nhà họ Hạ không thể giao hạng mục núi Ngọc Tuyền ra được, anh nói như vậy chủ yếu là để đùa Hạ Lạc chút thôi.

”Trần Dật Thần, xin lỗi thì xin lỗi, nhưng cậu nên hiểu, hạng mục núi Ngọc Tuyền chỉ có thể giao cho Hạ Lạc, chúng tôi có thể bồi thường cái khác cho Nhược Y.” Hạ Đình Kiêu trầm giọng nói.

”Cái khác? Ví dụ? Để Nhược Y về công ty làm lại à?” Trần Dật Thần cười hỏi.

Sắc mặt Hạ Đình Kiêu có chút khó coi, tất nhiên ông ta có thể nghe ra được sự giễu cợt trong giọng nói của Trần Dật Thần, nhưng lúc này ông ta chỉ có thể kiềm chế sự phẫn nộ trong lòng lại: ”Không chỉ vậy, chúng tôi không những cho Nhược Y về lại công ty mà có thể trả lại bất động sản ở Thành Đông cho Nhược Y, hơn nữa chia cho Nhược Y 5% cổ tức của hạng mục núi Ngọc Tuyền.” Nói xong Hạ Đình Kiêu không khỏi đưa ánh mắt về phía Trần Dật Thần, đây đã là nhượng bộ lớn nhất ông ta có thể làm rồi, ông ta tin điều kiện này đủ để Trần Dật Thần và Hạ Nhược Y động lòng.

Nhưng nào biết sắc mặt Trần Dật Thần chẳng chút thay đổi. ”5% cổ tức? Bác này, bác đúng là thật hào phóng.”Trần Dật Thần cười khinh thường.

”Trần Dật Thần, cậu đừng có mà lòng tham không đáy! 5% cổ tức đã đủ cho cậu sống một đời không cần lo cơm áo rồi!” Chân mày Hạ Đình Kiêu dựng thẳng, nói. Ông ta rất hiểu tình hình hiện tại của Trần Dật Thần, dãi nắng dầm mưa ship đồ ăn, một tháng cố gắng tiền lương được 18, 21 triệu, mà 5% cổ tức của hạng mục núi Ngọc Tuyền, nằm nào cũng gần hơn 30 tỷ! Khoa trương mà nói thì Trần Dật Thần ship đồ ăn 10 đời cũng không kiếm được nhiều tiền thế kia.

”Được rồi, bác, các người có thể về được rồi, nói với Hạ Thiên Hồng, Nhược Y sẽ không về công ty đâu, trừ khi Hạ Thiên Hồng tự mình đến cửa xin lỗi Nhược Y, hơn nữa giao hạng mục núi Ngọc Tuyền cho Nhược Y quản lý thì chuyện này mới có thể bàn.” Giọng nói của Trần Dật Thần bình tĩnh, nhưng những lời nói ra lại khiến tròng mắt của cha con Hạ Đình Kiêu kinh ngạc đến mức sắp rơi xuống. Bảo Hạ Thiên Hồng đến cửa xin lỗi ư? Hơn nữa còn giao hạng mục núi Ngọc Tuyền cho Nhược Y quản lý? Não Trần Dật Thần nhét cứt à?

Ngay cả Hạ Nhược Y và Lâm Như Tuệ tuy đã đoán trước được chuyện này nhưng vẫn bị dọa không nhẹ, chỉ có thể nói suy nghĩ Trần Dật Thần quá viễn vông.

”Xem ra cậu không định nói chuyện rồi? Cậu cũng biết để ông nội của Nhược Y xin lỗi con bé sẽ gây nên hậu quả gì không?” Hạ Đình Kiêu bình thản mở miệng, sự uy hiếp trong giọng nói rất rõ.

”Hậu quả ư? Tôi trái lại muốn thử xem cuối cùng là hậu quả gì.” Trần Dật Thần không chút lưu tâm, một tên Hạ Thiên Hồng nhỏ bé, nếu anh muốn, có thể diệt bất cứ lúc nào, anh đúng là chẳng lo nhận lấy hậu quả gì. ”Được! Được! Được! Hi vọng lúc phiền phức tìm đến cửa, cậu còn có thể mạnh miệng như vậy!” Hạ Đình Kiêu tức giận đến mức từ một nói thành 3 chữ ” được” , ông ta đúng là không ngờ, Trần Dật Thần trước kia hèn nhát như một con chó giờ lại ngạo mạn như vậy. Qủa đúng là ngạo mạn đến ngất trời!

Nói xong, Hạ Đình Kiêu bèn dẫn Hạ Lạc đi thẳng ra khỏi cửa, việc đến nước naỳ cũng không cần phải bàn bạc nữa.

Sau khi hai người đi, Lâm Như Tuệ lạnh lùng nhìn Trần Dật Thần một cái, hỏi: ”Trần Dật Thần, rốt cuộc cậu có cái gì để nhờ cậy? Vừa nãy điều kiện Hạ Đình Kiêu đưa ra đã rất tốt rồi, sao cậu không đáp ứng?”

”Mẹ, con thực sự không có chỗ dựa nào cả, con chỉ muốn trút giận thay Nhược Y để bọn họ biết Nhược Y không phải là người muốn bắt nạt thì bắt nạt thôi.” Trần Dật Thần bất đắc dĩ nói.

”Cái gì?! Cậu chẳng có chỗ dựa nào mà còn dám ngạo mạn như vậy!” Lâm Như Tuệ nhất thời tức giận, 5% cổ tức hạng mục núi Ngọc Tuyền, vừa nãy bà đã rất động lòng rồi, nếu không phải do biểu hiện cường thế của Trần Dật Thần, khiến bà hiểu lầm Trần Dật Thần còn có tay sau thì bà nhất định sẽ đồng ý thay Nhược Y, với bà thì mặt mũi không quan trọng bằng dạ dày, một nhà bọn họ nếu không còn nguồn tài chính nữa thì chỉ còn nước ăn không khí thôi.

”Mẹ, người phụ trách hạng mục núi Ngọc Tuyền kia là bạn học của Trần Dật Thần.” Lúc này, Hạ Nhược Y bất đắc dĩ mở miệng, thực ra hôm nay cha con Hạ Đình Kiêu đến đây cô đã đoán ra được là Trần Dật Thần bảo Lâm Chí Cường gây áp lực cho nhà họ Hạ khiến nhà họ Hạ gặp khó khăn ở hạng mục núi Ngọc Tuyền.

”Bạn học?” Lâm Như Tuệ ngờ vực nhìn

Trần Dật Thần nói: ”Bạn học gì, người ta có thể giúp cậu đắc tội nhà họ Hạ à?”

”Bạn đại học, giường trên giường dưới, quan hệ rất tốt, gần như mặc chung một cái quần.” Trần Dật Thần nói dối mặt không đỏ tim không đập:

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!