Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 2394

Quả thật là đáng ghét mà.

Trong ánh mắt của Cao Thiên gợn lên một nụ cười phơi phới.

Mặc dù anh ta đã chuẩn bị sẽ trở thành mục tiêu của Cố Miểu từ lâu, nhưng anh ta không ngờ rằng người đầu tiên chấp nhận anh ta lại là Cảnh Thiếu Hoài và Mặc Ngôn Mặc Thuyết.

Như vậy chỉ cần họ sẵn sàng chấp nhận anh ta thì dù anh ta có phải chịu oan ức như thế nào đi chăng nữa, điều đó đều xứng đáng.

“Này, nếu nói như vậy thì đây là sơn trang Lạc Hà. Nói trắng ra, chúng ta đều là khách cả thôi.” Cao Thiên cười nói, tựa hồ không có chút nút thắc nào trong lòng cả: “Chủ nhà ở đây là dì Cố.”

“Vâng, vâng, vâng, chúng ta đều ở đây làm khách.” Mộc Tử Việt vội vàng chạy đến hòa giải: “Đồ ăn nguội gần hết rồi, ăn đi ăn đi.”

“Tôi đói bụng lắm rồi đó.” Thượng Tiểu Cẩn cũng hùa theo: “Buổi chiều tôi còn phải tiếp tục giám sát Thiếu Hoài trồng trọt nữa đó.”

“Thôi đi. Mấy người còn không bằng cầm thú, không có chút tình anh em gì cả.” Cảnh Thiếu Hoài cũng chịu buông tha đề tài này mà chuyển hướng nói: “Anh Ngự Hàm không có ở đây, tôi phải đi trồng trọt. Tôi thật là buồn bực hết sức.”

“Hết cách rồi, ai bảo cậu với trồng trọt có duyên phận chứ.” Doãn Nhất Nặc cũng lướt qua chủ đề mà cười nói.

“Ồ? Trồng trọt có vấn đề gì sao?” Cao Thiên vừa mới đến được một ngày, vẫn chưa biết gì nên mới hỏi.

Sau đó, người hoạt bát hiếu động Doãn Ngự Trinh đã sôi nổi kể lại với Cao Thiên về chuyện của Minh Hâm và Tiểu Cát, rồi Tiểu Cát đã nhầm tưởng rằng những cậu ấm cô chiêu này đều là những gương mặt trắng trẻo nhỏ bé do Mễ Tiểu Anh nuôi nấng.

Câu chuyện đã khiến Cao Thiên cười đến mức chịu không nổi.

“Trời ơi, thật là thú vị. Nếu đổi là tôi thì tôi cũng muốn trêu đùa cậu học sinh đó. Làm sao lại có một người đơn giản như vậy chứ.” Cao Thiên vui vẻ nói: “Tuy nhiên, không có gì lạ khi học trưởng Doãn tức giận như vậy. Vốn dĩ chị Tiểu Anh đã có rất nhiều người theo đuổi rồi, bây giờ mấy cậu lại tạo thêm chướng ngại vật như vậy nữa nên khiến anh ấy tức giận phạt là phải rồi.”

“Ồ, tại sao chúng ta không dừng xe lại một lát?” Cảnh Thiếu Hoài cười nói: “Học trưởng à, dù sao buổi chiều anh cũng không làm gì. Vậy anh cùng em đi trồng trọt nha.”

“Được.” Cao Thiên đồng ý: “Tôi vẫn chưa trồng trọt bao giờ, thử một chút cũng không sao.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!