Lọc Truyện

Cô Vợ Hợp Đồng Bỏ Trốn Của Tổng Giám Đốc - Niêm Hoa Phất Liễu

Chương 2356

Phải kể đến những lời thuyết phục của Mễ Tiểu Anh vẫn có tác dụng nhất định với cô.

“Nếu nói chị không buồn thì là giả. Tuy nhiên, có một số việc không phải cứ buồn rầu đau khổ là có thể giải quyết được. Chúng ta đều đã lớn hết rồi, đều có luật chơi người lớn. Nếu không thể gò ép thì chúng ta hãy bình tĩnh đón nhận vậy.” Doãn Nhất Nặc thản nhiên nói: “Em không cần phải lo lắng quá cho chị đâu. Chị không yếu ớt như em nghĩ đâu.”

Đôi mắt to đen láy của Vân Song chớp chớp, cô ta nhìn theo tầm mắt của Doãn Nhất Nặc và nói: “Kế thừa dòng máu của nhà Phillips sẽ có ảnh hưởng rất lớn. Tuy nhiên, Cố Miểu không phải người nhà họ Phillips thuần túy. Một nửa dòng máu trong cơ thể anh ấy đều thuộc về người bình thường. Em nhớ mẹ em từng nói rằng khi Cố Miểu còn rất nhỏ, anh ấy đã mắc một căn bệnh do dòng máu đó gây ra.”

“Ừ, đúng là dóng máu của nhà họ Phillips có vấn đề.” Doãn Nhất Nặc gật đầu.

“Cho nên hãy mở lòng ra đi. Những vấn đề trước đây có thể được giải quyết thì những vấn đề hiện tại cũng có thể được giải quyết.” Vân Song chủ động nắm lấy cánh tay của Doãn Nhất Nặc và nói: “Còn có em đây là chiêm tinh gia nhà họ Vân nên không cần phải ghen làm gì. Chỉ cần tìm ra người đã thôi miên Cố Miểu, em sẽ có cách chống lại sự thôi miên và đánh thức nhân cách đầu tiên của Cố Miểu.”

“Thật sao?” Đôi mắt của Doãn Nhất Nặc hơi sáng lên.

Ngay cả khi cô và Cố Miểu phải chia xa, cô cũng hy vọng rằng Cố Miểu trước đây có thể quay trở lại với họ.

“Chị hãy tin tưởng em, tin tưởng dì và dượng.” Vân Song nắm chặt lấy bàn tay của Doãn Nhất Nặc.

“Được, chị tin.” Doãn Nhất Nặc khẽ cười.

Vào bữa tối, Mễ Tiểu Anh nói: “Hôm nay tôi nghe một tin tức rằng một thị trấn nhỏ cách sơn trang Lạc Hà của chúng ta không xa đang tổ chức một lễ hội văn hóa và ẩm thực. Mọi người muốn đi dạo không?”

“Lễ hội văn hóa ẩm thực sao?” Doãn Ngự Trinh là người đầu tiên quan tâm hỏi: “Có rất nhiều đồ ăn vặt phải không?”

“Ừ.” Mễ Tiểu Anh mỉm cười và gật đầu: “Ngự Trinh rất có hứng thú với việc này nhỉ.”

Những người khác cười ha ha ha.

“Thức ăn là của trời cho của con người mà.” Doãn Ngự Trinh khoái chí và nói.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyenazz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!