Lọc Truyện

Truyện Cố tổng sủng thê - Mộc Mai (full) - tác giả Aly

Chương 8: Lại mặt

Sáng sớm.

Ánh nắng xuyên qua cửa sổ thủy tinh chiếu lên chiếc giường màu hồng, Mộc Mai lăn qua, ánh sáng chiếu lên hàng mi của cô tạo nên hai chiếc bóng nhỏ.

"Mợ chủ, mợ dậy rồi ạ? Cậu hai bảo mợ xuống dưới dùng bữa sáng." Bên ngoài phòng vang lên tiếng đập cửa.

Mộc Mai mở đôi mắt lười biếng, vò tóc, duỗi người, ngáp một cái rồi ngồi dậy khỏi giường.

"Dậy rồi, tôi đến đây." Mộc Mai dụi dụi mắt, có vẻ như đã rất lâu rồi cô chưa ngủ một giấc dài như thế này.

Một hồi lâu Mộc Mai mới phát hiện, ga giường cạnh nơi mình ngủ vẫn bằng phẳng, không hề có dấu vết có người ngủ qua. Chẳng lẽ hôm qua Cổ Văn không trở về phòng?

Mộc Mai trở mình đi xuống giường chạy đến phòng tắm, rửa mặt bằng tốc độ nhanh nhất.

Trong phòng ăn, Cố Văn đã ngồi cạnh bàn ăn, anh cầm tờ báo trong tay, đang uống cà phê.

Từ cửa sổ, ánh mặt trời vàng chói chiếu lên người anh, động tác tao nhã, tất cả đều làm vẻ cao quý của anh hiện ra rõ ràng.

Không biết đêm qua anh làm việc đến mấy giờ, sáng sớm hôm nay lại còn có vẻ khỏe khoắn như thế, thật sự là đứa con cưng được trời cao yêu thương mà.

"Mợ chủ, bữa sáng đã chuẩn bị xong."

Người hầu thấy Mộc Mai đi xuống thì cười chào hỏi.

"Khụ khụ.." Mộc Mai khẽ họ một tiếng, ánh mắt không nhìn Cố Văn nữa. Sau khi đi vào phòng ăn, cô theo thói quen ngồi đối diện với anh.

"Thật xin lỗi, hôm qua hơi mệt, cho nên không thức dậy nấu bữa sáng cho anh."

Trong suy nghĩ của cô, vợ nấu cơm cho chồng là trách nhiệm. Bây giờ cô vừa mới kết hôn, thật sự không thể tưởng tượng nổi ngày ngày chồng đều ngồi ở phòng ăn đợi cô thức dậy.

"Mợ chủ, chuyện cơm nước này sao có thể để mợ động tay làm được? Buổi tối mợ mệt mỏi, buổi sáng ngủ thêm một chút cũng không sao. À, đây là nhà bếp cố ý hầm canh gà cho mợ để bồi bổ thân thể.

Mặt Mộc Mai đỏ lên, sao cô lại cảm thấy trong lời nói của người hầu có ý gì đó?

Lặng lẽ nhìn về phía Cố Văn , chỉ thấy anh buông tờ báo xuống, trên gương mặt bình tĩnh nở nụ cười nhạt.

Người hầu múc thêm một chén nữa để trước mặt cô, ngửi mùi hương đã thấy tài bếp núc hơn cô n lần, vị thuần khiết ngon miệng: "Ừm, canh gà này ngon quá, Cố Văn , anh cũng uống một chút đi, một mình tôi uống cũng không hết được."

"Không cần, đây là bọn họ hầm cho em uống, em uống đi." Sau khi nói xong thì bắt đầu ăn cháo loãng và dưa cải trước mặt mình.

Mộc Mai uống xong một bát canh gà, người hầu lại múc thêm một chén nữa đưa qua. Mộc Mai khoát tay: "Không cần, tôi đã uống no rồi, cô cho Cố Văn uống đi."

Cố Văn thức đêm tăng ca chắc chắn rất vất vả, vẫn nên bồi bổ thân thể

mới tốt.

"Mợ chủ, canh gà này đặc biệt dành cho mẹ bồi bổ thân thể, đêm qua mợ cũng mệt mỏi, cho nên hãy uống nhiều chút đi ạ." Nụ cười trên mặt nữ hầu càng sâu hơn, dường như hai mắt cũng đang tỏa ra ánh sáng.

Mộc Mai nghe nói như thế càng cảm thấy không đúng, lập tức nhìn về phía Cố Văn vẫn đang nở nụ cười như cũ, Mộc Mai đã biết cô gái này hiểu lầm chuyện gì.

"Chuyện kia... Thật ra chúng tôi."

"Tôi ăn no rồi, ở ngoài có xe đang chờ chúng ta, em ăn mau chút đi." Cố Văn buông đũa xuống, cắt ngang lời Mộc Mai .

"Chúng ta? Đi đâu thế?" Mộc Mai nhìn Cố Văn , trên mặt lộ vẻ nghi ngờ.

"Về nhà." Cố Văn nói ra một câu, sau đó ngồi lên xe lăn đi về phía cổng.

Đúng, kết hôn ngày thứ ba thì phải về lại mặt. Nhưng mà, mẹ của cô không có ở nhà, cũng không cần trở về nhà họ Mộc kia chứ.

Trái lại cô hi vọng Cổ Văn dẫn cô đến bệnh viện để thăm mẹ.

Trên đường, Mộc Mai vẫn luôn cúi đầu không nói lời nào, nhìn qua cảm thấy cô chẳng hề vui vẻ. Ở nhà họ Mộc cô không được yêu thương, chắc chắn những người kia cũng không muốn thấy cô.

Ngộ nhỡ những người kia không cho cô chút thể diện, thì Cố Văn cũng sẽ mất mặt.

Dường như Cố Văn thấy cô đang lo lắng, sau đó kéo tay cô thì mới phát hiện tay cô đã đổ mồ hôi.

"Em đang sợ à?"

"Không có." Cô rụt tay lại, nhưng không rút về được.

"Chúng ta là vợ chồng" Cố Văn nhắc nhở Mộc Mai có chuyện gì cũng có thể nói thẳng với anh.

M

OX

oc

muối

a

h

của Cố Văn: "Tôi và

nhà họ Mộc... Ở chung không hòa thuận lắm, tôi sợ..."

Bây giờ nhà họ Mộc đang cố lấy lòng Cổ Nam , thậm chí còn ngầm hủy bỏ hôn ước của Mộc Diệp , lén lút qua lại với Cố Nam. Theo suy nghĩ của bọn họ, hai chân Cố Văn bị tàn phế nên không có giá trị nịnh bợ bằng Cố

Nam.

C

t

à

n

Mos

Cô không biết một lát vào nhà, nhà họ Mộc sẽ nói gì về người chồng này của mình. Cô đã quen bị coi thường, bây giờ chồng của cô cũng phải bị xem thường sao?

"Em đang lo lắng cho tôi à?" Sau khi Cố Văn nghe cô gái nhỏ này nói thì tâm trạng trở nên tốt hơn nhiều.

Mộc Mai:".." Người đàn ông này có thể đừng tập trung vào vấn đề này được không?

Dù cho mấy năm nay Cố Văn không được yêu thương, nhưng dù sao cũng là cậu hai nhà họ Cố, từ nhỏ đã sống an nhàn sung sướng, hiển nhiên không thể nào bị người khác coi thường được.

Nếu như người nhà họ Mộc đối xử với anh cũng giống như đối xử với cô, chắc chắn người đàn ông này sẽ không thể nhẫn nhịn được.

"Có tôi ở đây, đừng lo lắng"

Cố Văn kéo tay của cô để trên đùi mình, mắt nhìn phía trước, không nhìn thấy khóe mắt của Mộc Mai hơi đỏ lên.

Từ nhỏ đến lớn, ngoại trừ ba mẹ ra, từ trước đến nay chưa ai nói những lời ấm áp với cô như thế.

Xe dừng lại ở trước cổng chính nhà họ Mộc, Mộc Mai xuống xe trước,

sau đó cẩn thận đỡ Cố Văn ngồi lên xe lăn. Không ngờ tới cửa lớn nhà họ Mộc lại đóng chặt, trước cửa không có bất kỳ ai.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!