Lọc Truyện
Liễu Ngọc Như thấy Giang Nhu tới, nàng thoáng do dự nhưng vẫn đứng dậy định hành lễ với bà. Giang Nhu vội ấn nàng nằm xuống, “Con thấy khó chịu thì cứ nằm nghỉ, nhà chúng ta không có nhiều lễ nghĩa như vậy. Để ta gọi đại phu tới xem bệnh cho con.”

Sức khỏe Liễu Ngọc Như bình thường, nhưng vào giờ phút này tâm nàng đã chết lặng nên cũng chẳng nghĩ đến chuyện giả bộ, chỉ nằm yên trên giường. Giang Nhu mời đại phu đến bắt mạch cho nàng.

Đại phu cẩn thậm khám bệnh, không hề đề cập bệnh trạng của nàng, chỉ bảo có đôi chỗ chưa được tốt, cần dưỡng thêm.

Giang Nhu gật đầu, cũng chẳng nhiều lời. Sau khi đại phu kê đơn thuốc, bà cho người chuẩn bị đồ ăn rồi quay đầu lại lẳng lặng nhìn Liễu Ngọc Như.

Đại nha hoàn của Giang Nhu thấy thế liền dẫn mọi người ra ngoài, trong phòng chỉ còn lại mẹ chồng và nàng dâu. Giang Nhu quan sát Liễu Ngọc Như. Bộ dạng hiện tại của nàng vô cùng bất ổn; khóc cả một đêm nên lớp trang điểm tèm lem, đôi mắp sưng húp, cả người âm u đầy tử khí, chẳng hề giống một tân nương tử.

Giang Nhu thở dài, đắp lại chăn cho Liễu Ngọc Như. Bà chậm rãi cất tiếng, “Hôm qua đã có chuyện gì xảy ra giữa con và Cửu Tư?”

Đôi mắt Liễu Ngọc Như khép hờ, nàng im lặng. Giang Nhu đành đoán đại, “Cửu Tư đã nói nhảm gì với con à?”

Liễu Ngọc Như vẫn im thin thít, Giang Nhu nhìn thái độ của nàng rồi bật cười, “Trước khi cầu hôn, ta có đi hỏi thăm xung quanh, ai cũng khen con là tiểu thư khuê các rất biết giữ quy củ. Vậy mà sao gả vào nhà ta lại thành thế này?”

“Cố phu nhân,” Liễu Ngọc Như rốt cuộc mở miệng, nàng bình tĩnh nói, “ta vốn không muốn gả.”

Giang Nhu ngẩn người, bà không nghĩ nàng lại đáp trả như vậy. Mãi bà mới hoàn hồn, chần chừ bảo, “Nhưng…nhưng ngày ta đến cầu hôn, di nương của con nói con hâm mộ Cửu Tư.”

Khóe miệng Liễu Ngọc Như cong lên một cách mỉa mai, “Giang phu nhân đâu phải không biết hoàn cảnh nhà ta. Lời di nương ta nói mà ngài cũng tin à?”

“Nhưng phụ thân con cũng ở bên cạnh mà.” Giang Nhu lúng túng, “Nhà của con, con…”

Bà nhất thời không biết nói tiếp thế nào. Bà biết nội trạch Liễu gia có bất công tồn tại, song Liễu Tuyên xưa nay vẫn được tính là người hiểu chuyện. Theo tin tức bà thu thập, tuy Liễu Tuyên sủng ái Trương Nguyệt Nhi nhưng không đối xử tệ với con cái. Ít nhất chi phí ăn mặc những năm gần đây của Liễu Ngọc Như đều theo đúng tiêu chuẩn dành cho đích nữ. Nhi nữ đều là miếng thịt đầu quả tim của phụ mẫu, huống chi Liễu Ngọc Như còn là đích trưởng nữ. Phụ mẫu luôn dành tình cảm sâu sắc cho đứa con đầu tiên, giống như bà luôn đặt Cố Cửu Tư ở đầu quả tim mình. Bà không tưởng tượng nổi Liễu Tuyên sao có thể làm chuyện như vậy?

Để mặc thiếp thất nói bậy khi bàn hôn sự của nữ nhi, thậm chí chẳng hề ngăn cản?!

Trong lòng Giang Nhu nhất thời phát hỏa, nhưng bà kiềm lại vì sợ mình hù dọa Liễu Ngọc Như. Bà cố gắng ôn hòa nói, “Ta hỏi thật con, nhà con với Diệp gia rốt cuộc có kết thân không?”

“Có dự định kết thân.” Liễu Ngọc Như ăn ngay nói thật, mang vẻ mặt chết lặng đáp, “Diệp lão thái thái tự mình đến nhà ta làm mai. Trong nhà cũng đã đồng ý, chỉ chờ Diệp đại công tử thi Hương về sẽ tới cửa cầu hôn.”

“Thật hoang đường!”

Giang Nhu nghe xong, nhịn không được gầm lên.

Liễu Ngọc Như đưa mắt nhìn bà. Giang Nhu đứng dậy, đi tới đi lui trong phòng.

Tốn nhiều công sức như vậy để định hôn sự, rốt cuộc nhi tử không muốn, cô nương buồn bã, lại còn đắc tội Diệp gia.

Giang Nhu nhắm nghiền mắt, hít vào một hơi thật sâu; giờ bà đã hiểu tại sao Liễu Ngọc Như có thái độ như vậy. Bà phải cố gắng bình tĩnh, không sẽ bị nghẹn chết mất.

Mất một lúc bà mới trấn định lại. Người lớn còn hoảng hồn với chuyện thế này chứ đừng nói mấy đứa nhỏ. Bà ngẩng đầu nhìn thoáng qua Liễu Ngọc Như vẫn đang mang vẻ mặt của người chết, trong lòng cảm thấy có phần thương hại nàng. Bà chần chừ đến bên Liễu Ngọc Như, cẩn thận lựa lời mãi bà mới nhìn nàng mà chậm rãi cất tiếng, “Liễu tiểu thư, đều do Cố gia chúng ta bất cẩn, không kịp thời điều tra rõ hôn sự của con với Diệp gia. Ta xin lỗi vì sai lầm này, mong con thứ lỗi.”

Liễu Ngọc Như im lặng. Kỳ thật nàng hơi kinh ngạc; nhưng cảm xúc này rất yếu ớt, đến mức người ngoài nhìn cũng không thấy nàng có gì thay đổi. Nàng khép hờ mắt, bình thản đáp, “Việc riêng tư như vậy vốn không nói với người ngoài, dù phu nhân có tâm muốn tìm hiểu cũng khó biết chân tướng. Một phần còn do nhà ta cố ý che giấu nên ta không trách phu nhân.”

Giang Nhu nhìn thì biết ngay đây là một cô nương hiểu chuyện. Tuy bà cáu giận Liễu Tuyên nhưng không thể giận cá chém thớt Liễu Ngọc Như.

Bà nhìn Liễu Ngọc Như rồi thở dài, “Sự việc đã đến nước này, Liễu tiểu thư dự định thế nào?”

“Ta còn có thể muốn thế nào nữa?” Liễu Ngọc Như cười khổ sở, “Hôn sự đã thành, chẳng lẽ lại muốn Cố Cửu Tư hưu ta? Đã tới Cố gia thì phải ráng sống cho tốt chứ còn lựa chọn nào khác đâu?”

Giang Nhu trầm mặc, bà nghe thấy Liễu Ngọc Như gian nan hít thở, “Nhưng người không hiểu chuyện chẳng phải ta, mà chính là Cố Cửu Tư!”

“Cố phu nhân,” mắt Liễu Ngọc Như đỏ ngầu, “đêm tân hôn hắn đã nói muốn hưu ta. Hiện giờ chả thấy bóng dáng hắn đâu, ngài muốn ta sống thế nào?”

“Ta đã chấp nhận số mệnh gả cho hắn. Đời ta bây giờ không trông mong gì nhiều, chỉ muốn yên ả sống qua ngày. Nếu hắn thật sự hưu ta chính là ép ta phải chết!”

Giang Nhu vừa chăm chú lắng nghe, vừa nghiền ngẫm những gì Liễu Ngọc Như nói.

Lời lẽ của tiểu cô nương hơn mười tuổi không chút che giấu sự ghét bỏ. Giang Nhu cười chật vật, “Ngọc Như, con muốn chúng ta giúp con tìm Cửu Tư?”

“Tìm về làm gì?” Liễu Ngọc Như đờ đẫn đáp, “Tìm về rồi hắn lại chạy, ngài muốn ta chơi trốn tìm với hắn để thành trò cười trong thành Dương Châu như hắn sao?”

“Vậy giờ con định làm gì?” Giang Nhu hỏi lại, Liễu Ngọc Như chỉ lắc đầu.

Nàng cũng không biết.

Nàng không nghĩ gì cả.

“Cứ sống thế này thôi.” Nàng khàn giọng nói, “Ta chấp nhận số mệnh. Tính tình của hắn như vậy, cứ để hắn thích đi đâu thì đi, thích làm gì thì làm. Cố phu nhân, ngài hãy cho ta sống ở Cố gia ăn cơm qua ngày. Ta không muốn tính toán, không muốn để ý nữa…”

“Ta chịu không nổi…” Nàng khóc ra tiếng, “Thật sự chịu không nổi…”

Bạn đang
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!