Ngưu Khí trợn to mắt trâu nhìn Vương Hạo, vào giờ khắc này, hắn cảm giác mình
như bị nữ thần Trí Tuệ phụ thể vậy.
Nếu như Vương Hạo từ nhỏ bị lừa bán, đến phẫu thuật thẩm mỹ, rồi đến xây dựng
Chí Tôn Áp Điếm đều xâu chuỗi lại, hắn trong nháy mắt suy nghĩ và hiểu rõ
những gì mà Vương Hạo trải qua trong quá trình trưởng thành.
Nhất định là bởi vì Ngưu Đầu nhân trời sanh thân thể khoẻ mạnh, cho nên Vương
Hạo mới bị nhân loại bắt được đến thế giới loài người bắt đầu đi làm 'Gà không
lông'. Có thể bởi vì Ngưu Đầu nhân không phù hợp với sự thẩm mỹ của nhân loại,
nên họ tàn nhẫn phẫu thuật thẩm mỹ hắn trở thành tiểu bạch kiểm của nhân loại.
Sau khi suy nghĩ rõ ràng những điều này, Ngưu Khí chỉ có thể thở dài bất đắc
dĩ. Hắn vốn tưởng rằng Ngưu Ma Vương này là đi “Du học trở về” từ thế giới
loài người, có thể thay đổi sự ngốc nghếch, ngu xuẩn, chậm chạp của Ngưu Đầu
nhân tộc.
Nhưng ai ngờ, hắn chỉ đã từng trải qua loại kinh nghiệm này, hết thảy đều
chiếu theo đó mà làm, cho nên mới có thể xây dựng ra hạng mục có tiền đồ như
Chí Tôn Áp Điếm vậy.
– Có thể chiếu theo đó mà làm đã không tệ, ít nhất ta ngay cả rập khuôn làm
theo cũng không biết.
Ngưu Khí vui vẻ gãi gãi cái sừng trâu của mình.
Vương Hạo nghe được tiếng cười, quay đầu lại nhìn Ngưu Khí một cái, tên trâu
ngu này không có việc gì sao một mình ở chỗ đó cười ngây ngốc vậy không biết
nữa cà?!
– Khụ khụ!
Thạch Phong tằng hắng một cái, hơi lúng túng nói:
– Ngưu Ma Vương tiểu huynh đệ, tôi hôm nay còn có việc, cũng không cùng anh
hàn huyên được.
Hắn nói xong, nhanh chóng lên xe, bảo tài xế lái xe rời đi. Hắn cảm giác mình
thực tế theo không kịp tiết tấu của Vương Hạo, trên một giây đồng hồ có thể
cùng ngươi nghiêm trang thảo luận như thế nào khiến cho hai tộc quật khởi.
Có thể một giây kế tiếp, là có thể mang theo ngươi lên trên dốc cao của đồi
cát vàng, còn là dốc cao cát vàng với loại trình độ cát vàng bao phủ vượt quá
sự tưởng tượng của ngươi, thậm chí vượt ra khỏi phạm vi sự hiểu biết của người
đời.
– Em họ, nếu người huynh đệ Ngưu Ma Vương này là tới tìm em, vậy các người từ
từ nói chuyện đi!
Thạch Phong quay đầu về Mộng Kỳ nói một câu. Hồ tộc bọn họ vẫn muốn quật khởi,
nhưng một mực không tìm được biện pháp.
Hiện tại cho dù Vương Hạo có tạo ra sự đại chiến của hai đại Vương tộc hay
không, bọn họ cũng phải thử một lần.
Dù sao thành công thì có được chỗ tốt, không thành công, lại không có quan hệ
cùng Hồ tộc bọn họ.
Hơn nữa mấu chốt nhất là, trên người Vương Hạo rất có thể còn có bí mật của kỹ
năng cuồng hóa, giao cho Mộng Kỳ nhất định có thể khiến cho hắn ngoan ngoãn
nói ra.
– Anh họ, anh…
Mộng Kỳ tức mình đến mức phồng má, nào có ai làm anh mà bán em gái đi như vậy
chứ hả!? Hơn nữa còn là bán cho Vương Hạo cái đồ lưu manh này.
Thạch Phong coi như không thấy Mộng Kỳ đang tỏ thái độ, trực tiếp ra lệnh tài
xế lái xe đi.
– Anh họ thúi!
Mộng Kỳ tức mình đến mức giậm chân.
– Tôi nói rồi nghe Mộng Kỳ đại tiểu thư, cô rốt cuộc có muốn cho nam bảo mẫu
này câu trả lời sảng khoái hay không, phải biết tôi có thể nói là đắt hàng lắm
đó nghe, không bao giờ thiếu nữ chủ nhân đâu.
Vương Hạo không nhịn được nói.
Mộng Kỳ hít sâu một hơi, quay đầu lại trừng Vương Hạo:
– Không được đùa bỡn lưu manh nữa, anh muốn cái gì mau nói ra đi.
– Tôi muốn cô!
Vương Hạo nghiêm túc nói.
Mộng Kỳ tức mình đến mức phát điên, chịu đựng kích động không tiến lên cho
Vương Hạo một cái bộp tay. Cô thực tế không cách nào ngờ, cho dù là nhân loại
cũng không đến mức có loại lưu manh như vậy!
Lúc này, Ngưu Khí nhận được một tin tức, sắc mặt thoáng một cái thay đổi:
– Đức vua, không xong rồi, có Hổ nhân đến Chí Tôn Áp Điếm gây sự.
– Rốt cuộc tới rồi sao!?
Khóe miệng Vương Hạo khẽ nhếch lên, xoay người rời đi.
Mộng Kỳ có chút bất ngờ nhìn Vương Hạo, đây là đồ lưu manh vừa rồi đó sao?
Loại khí chất tự tin, ung dung đó, hoàn toàn chính là một trí giả nắm chắc mọi
chuyện trong tay, căn bản nhìn không ra một chút bộ dạng lưu manh nào.
– Chí Tôn Áp Điếm? Đây là cửa hàng gì chứ!?
Mộng Kỳ ngẹo cái đầu nhỏ bé, suy nghĩ một chút, phát hiện trong đầu của mình
cho tới bây giờ chưa từng nghe qua tiệm này.
– Ừm… Hay là đi xem một chút đi!
Mộng Kỳ suy nghĩ một chút, vẫn quyết định cùng đi xem một chút.
…
Bên ngoài Chí Tôn Áp Điếm.
Một đám Ngưu Đầu nhân và ba gã Hổ nhân nhìn nhau.
Chung quanh còn có rất nhiều Bán Thú nhân buôn dưa lê chỉ chỉ chõ chõ, chẳng
qua là có rất nhiều lại là gương mặt thở dài.
– Ai, mấy tộc trước đó có vận khí tốt, nhiều nhất mười năm, trong tộc nhất
định có thiên tài liên tiếp nhau ra đời.
– Đã có thiên tài, thì có trở thành lòng tự tin trờ thành đại tộc, mới có thể
sinh tồn trong Dị Tộc tinh hệ hỗn loạn này a!
– Đáng tiếc, Hổ tộc, Sư tộc những Vương tộc này đều cao ngạo vô cùng, căn bản
coi thường chủng tộc khác.
– Coi trọng em gái của ngươi hả! Đó là một con giống mà? Ai sẽ coi trọng đối
phương!?
– Cho nên gặp loại chuyện tốt này, ta lập tức trở về kéo quả phụ đến đây,
nhưng kết quả vẫn chậm một bước.
– Cũng không phải, vừa rồi Trư tộc tiến vào bốn ả, cái này nếu mà trúng
thưởng, với khả năng sinh dục kinh khủng của Trư nhân, đây là sắp phát rồi
nha!
– Ai nói không phải, sự tình quang tông diệu tổ thế này, sao lại không tới
phiên trên đầu của chúng ta chứ?
– Bây giờ Hổ nhân đến, đoán chừng tiếp nữa là không có trò coi rồi.
– Ai…
…
Nghe lời nghi luận buôn dưa lê của Bán Thú nhân, ba gã Hổ nhân tức giận bốc
khói trên đầu, sỉ nhục a! Còn vô cùng nhục nhã!
Đường đường là Hổ tộc không ngờ lại bị Ngưu Đầu nhân kéo tới đây dùng làm kẻ
lai giống, còn phối cùng Trư nhân, đây không phải là vô cùng nhục nhã thì cái
gì mới là vô cùng nhục nhã?
Phải biết Bán Thú nhân cao cấp bảo vệ vô cùng chu đáo đối với nguồn gen của
nhà mình, chính là vì phòng ngừa kết hợp cùng chủng tộc khác, khiến cho kỹ
năng thiên phú của bọn họ lưu lạc ra ngoài.
Nếu quả như thật sự bị lạc ra ngoài, như vậy địa vị Vương tộc của bọn họ rất
có thể sẽ khó giữ được, thậm chí còn có thể bị thay vào đó.
Cho nên trong các Vương tộc như Hổ tộc, Sư tộc này, đều có quy định là tuyệt
đối không thể làm loạn ở bên ngoài, đi quan hệ có con với các loại người khác.
Cho dù muốn loạn, cũng chỉ có thể làm loạn với đồng tộc, cũng là vì để tộc
quần tăng thêm nhân khẩu.
Thế nhưng hiện tại đám Ngưu Đầu nhân này lại dám rõ ràng trắng trợn bắt người
của Hổ tộc bọn họ, sau đó công khai buôn bán lai giống, thử hỏi loại chuyện
như vậy bọn họ làm sao có thể không nổi giận.
– Các ngươi đều chết chắc rồi, Hổ tộc chúng ta tuyệt đối sẽ không bỏ qua Ngưu
Đầu nhân các ngươi.
Một vị Hổ nhân sắc mặt tái xanh, hiển nhiên bị chọc tức không nhẹ.
Đám Ngưu Đầu nhân chớp mắt trâu to, gương mặt vô tội.
– Cút ngay, nhanh chóng thả huynh đệ Hổ tộc của chúng ta ra.
Một vị Hổ nhân tức giận tiến lên, muốn đi vào Chí Tôn Áp Điếm cứu người.
Nhưng sắc mặt Ngưu Đầu nhân bỗng nhiên hoàn toàn biến đổi, một cổ sát khí kinh
khủng càn quét ra:
– Nhà vua đã thông báo, có người không giao tiền muốn tiến vào trong tiệm,
trực tiếp đánh chết!
Ba gã Hổ nhân bị giật mình, liên tục vội vàng lui về phía sau đề phòng, không
dám xông loạn.
Bọn họ cũng không nhận ra những Ngưu Đầu nhân này đang hù dọa bọn họ. Dù sao
những thứ Ngưu Đầu nhân này đều cố chấp không có đầu óc, thi hành nhiệm vụ ấy
tuyệt đối sẽ không một chút chiết khấu, thậm chí ngay cả biết điều biến thông
cũng không biết.
Hiện tại bọn họ chỉ có ba người, nếu thật sự đối mặt với đám Ngưu Đầu nhân
này, vậy cho dù bọn họ từng là binh sĩ năng lực mạnh, cũng phải bị quần đấu
chết, cho nên bọn họ thật sự không dám làm loạn.
Lúc này, một đạo thanh âm bất cần đời truyền đến:
– Là ai gây sự ở “tiệm gà” của tôi vậy a!?
Mọi người tò mò nhìn lại, nhưng vừa thấy đều sửng sốt, nơi này tại sao có thể