Lọc Truyện

Trọng Sinh Nữ Phụ Lạnh Lùng, Nam Chính Mau Tránh Xa

Ở trên giường, Đường Nhã nhanh chóng có phản ứng, năm người vệ sĩ cũng buông cô ta ra, ả bắt đầu nằm quằn quại trên giường.

Do Sở Y Lâm bỏ thuốc mạnh gấp hai lần, nên cô ta không thể nào kiềm chế được bản thân nữa.

" Bắt đầu đi!"

Sở Y Lâm ra lệnh.

Ánh sáng được điều chỉnh, máy quay cũng được khởi động, tay hacker cũng vào việc của mình.

Năm người đàn ông đứng bên cạnh lần lượt tiến đến bên giường, Đường Nhã lúc này đã mất hết lý trí, khi thấy những tên đàn ông đang đứng trước mặt, liền đưa ánh mắt khát tình mà bổ nhào tới.

Một cảnh phim nóng hổi đang diễn ra ngay trước mắt tất cả những ai có mặt ở bên trong căn phòng. Khiến cho những tên vệ sĩ đứng xung quanh cũng đỏ mặt tía tai.

Sở Y Lâm điềm đạm nhấp từng ngụm rượu.

Cô đưa ánh mắt nhìn vào máy tính của tay hacker, hắn ta đang hack toàn bộ thông tin của người nhà họ Đường.

Đoạn phim được phát trực tiếp đến điện thoại, ti vi, hay những thiết bị có thể xem video của họ.

" Phát lên diễn đàn của trường xx luôn đi "

cô lạnh lùng lên tiếng.

" Phải để cô ta không thể đến học ở ngôi trường đó nữa! "

Người hacker nghe xong thì động tác hơi ngưng lại một chút, nhưng sau đó cũng gật đầu một cái.

Chị dâu này của hắn thủ đoạn cũng đủ ác, trực tiếp triệt đường sống của người ta, lão Lục sao lại rước về một đại ác ma thế này. Một Lục Bá Đình còn chưa đủ sao?1

Hạ Ưng vừa gõ vào bàn phím máy tính, trong lòng vừa đánh giá thủ đoạn của Sở Y Lâm. Hạ Ưng là đàn em dưới trướng của Lục Bá Đình, là một cao thủ hacker của trong ban phải Hắc Long.

" Lục tổng, anh làm gì thế? "

" Đừng xem nữa, bẩn mắt! "

Lục Bá Đình đưa tay che mắt của cô lại.

" Vậy tôi ra ngoài "

Nói xong cô trực tiếp đứng dậy bước ra ngoài. Người là do anh bắt về, nếu anh đã muốn giúp cô, thì đương nhiên sẽ giải quyết ổn thoả tàn cuộc.

" Hay em cứ ở lại đây nghỉ ngơi, buổi chiều tôi sẽ đưa em về "

Lục Bá Đình sát lại gần, vòng tay ôm lấy cô từ phía sau, anh hơi cúi người nói nhỏ vào tai cô, một hành động hết sức là âu yếm.

" Lục Bá Đình... anh "

Sở Y Lâm soay người lại muốn đẩy anh ra, nhưng vừa lúc đó anh liền giữ lấy đầu cô, sau đó đặt lên môi cô một nụ hôn.

Tình huống này cô chưa trải qua bao giờ, Sở Y Lâm bị đứng hình mất 5s, nếu anh còn tiếp tục tấn công thế này, thì lớp phòng thủ mà cô dựng lên sẽ vỡ mất.

Cô đưa tay lên đẩy anh ra nhưng lại không thể, vòng tay to lớn của anh ôm cô rất chặc.1

Ừ thì đẩy không ra, nhưng...

Sở Y Lâm nhìn vào hai bàn tay đang đặt ở trước ngực của anh, ánh mắt chợt dừng lại, chỉ cách một lớp áo sơ mi mỏng, cảm nhận rõ ràng nhiệt độ cơ thể anh, vô cùng ấm áp, cơ ngực rất rắn chắc, bỗng dưng trái tim cô lại rộn ràng như trống vang.

" Thích không? "

Lục Bá Đình bắt quả tang ánh mắt của cô đang ngơ ngẩn gián vào ngược mình, anh liền cười một cách vui vẻ.1

" Thích?....thích cái gì?"

Sở Y Lâm bị anh đột nhiên hỏi đến không kịp phản ứng, lại trả lời một cách ngây ngốc.

" Sờ vào có thích không?"

Anh nhìn vào hai bàn tay đang để trên ngực mình hỏi lại một lần nữa.

Sở Y Lâm nhìn theo ánh mắt của anh, lần này cũng ý thức được, cô liền muốn rút tay, nhưng anh vội ấn tay cô trở lại trên ngực.

" Đều là của em hết "

Lục Bá Đình cười trêu chọc, anh lại cười đẹp đến như vậy, người đàn ông này muốn người khác vỡ tim mà chết à.

" Mới không thèm, của tôi mềm hơn "

" Đúng vậy nhỉ "

Sở Y Lâm ngượng ngùng cố gắng vớt Lại chút mặt mũi cho mình, cô vùng ra khỏi vòng ôm của anh, sau đó quay người muốn đi lên lầu.

Cả người vẫn còn ê ẩm, nghỉ ngơi một chút cũng được.

" Này anh... "

Lục Bá Đình bế thóc cô lên, sau đó từng bước bế cô đi lên lầu.

Đến trước cửa một căn phòng, anh thả cô xuống, mở cửa cho cô đi vào, sau đó anh đóng cửa lại.

Bên trong căn phòng rộng lớn, màu sắc chủ đạo đều là màu đen và xám, cách bày trí khá đơn giản, mang lại cảm giác thoải mái khi bước vào.

" Anh sao còn ở đây? "

" Đây là phòng tôi! "

" Tôi không ở đây thì ở đâu? "

Anh nhìn cô đang tỏ ra cảnh giác với mình, thì mỉm cười nhẹ nhàng nói.

" Em yên tâm"

" Tôi sẽ cố gắng không làm gì với em "1

" Nào tới đây "

Sở Y Lâm từ đầu đến cuối không biết phải đối phó với người đàn ông trước mặt này ra sao nữa.

Bảo cô đi đánh nhau, hay nhận nhiệm vụ còn được, còn trước mặt anh cô lại có cảm giác mình như một đứa trẻ vậy, cô nghĩ gì anh đều nhìn thấu?!

Không đợi cô trả lời, Lục Bá Đình đi đến ôm cô cùng nằm lên giường.

" Buông tôi ra!"

" không muốn " Lục Bá Đình ôm chặc cô vào lòng, vừa nhắm mắt vừa trả lời.

" Tại sao? "

" Vợ sẽ chạy mất. "1

"...Tôi không phải! "1

" Phải mà "1

" Từ lúc nào sao tôi không biết vậy? "

Sở Y Lâm nằm trong lòng anh ra vẻ bực bội mà cãi.

" Từ hôm qua "1

" Mặt dày, vô sỉ! "

" Quá khen "1

" Anh...!!! "

" Em mà còn nói nữa là tôi ăn em thật đấy1

Sở Y Lâm ngây lập tức biết đều không nói thêm lời nào, chỉ nằm yên.

Cô không biết lúc này trên môi anh đang nở một nụ cười yêu chiều, quả nhiên như vậy mới khiến cô an phận mà nằm bên anh.

Sở Y Lâm nằm úp mặt vào lòng ngực của anh, mùi hương nam tính trên người anh cứ quanh quẩn ở chóp mũi, thêm mùi thuốc lá nhàn nhạt lại khiến tâm trạng vô cùng thoải mái.1

Bên tai nghe rõ từng nhịp đập của trái tim anh, vòng tay anh vững chắc, tạo cho cô cảm giác an toàn, mọi thứ lại khiến cô an tâm đến vậy.

Dù đang là lúc xế chiều, nhưng cô lại từ từ chìm vào giấc ngủ, yên giấc trên tay anh.

Lục Bá Đình mở mắt ra, anh nhìn cô đầy yêu thương, chỉ khi ngủ cô mới có vẻ mặt như vậy, lúc bình thường thì vô cùng sắc sảo và lạnh lùng, khi ngủ mới có vẻ mặt thanh thuần, đáng yêu như vậy.

anh hôn nhẹ lên trán cô một cái, sau đó lại an tĩnh nằm cạnh bên, làm chỗ dựa cho cô.1

- ---------
Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!