Lọc Truyện

Trói Buộc Đại Tiểu Thư - Sở Nhược

“Đại tiểu thư, cho hỏi cô muốn uống trà không?” Vừa tỉnh lại thì đã nhìn thấy gương mặt tươi cười hoàn mỹ của Hòe, anh đẩy xe thức ăn, trên đó bày các loại bánh ngọt trà nước tinh tế đủ hình đủ dạng, hệt như đang xem phim điện ảnh nước ngoài.

Nói đến trà Sở Nhược lập tức bùng lên lửa giận, chính vì uống ly trà kia, nên cô mới ở nơi này đấy!

“Không phải anh nói muốn rời khỏi đây sao?” Sở Nhược đã không thể khống chế được lửa giận trong lòng, ngọn lửa giận bừng bừng không ngớt khiến cô không thể nào bình tĩnh lại. Vốn dĩ cô là một người không hay nổi nóng, nhưng chỉ trong một thời gian ngắn số lần anh chọc cô phát điên còn nhiều hơn số lần cô nóng giận trong suốt một năm qua!

Hòe sắp xếp cho cô một bàn ăn nhỏ, khăn ăn màu trắng, khay đĩa, thậm chí còn đặt thêm một đóa hoa tươi để điểm xuyết. Tuy rằng Sở Nhược không nói muốn uống trà, nhưng Hòe vẫn pha một ly trà đẩy đến trước mặt cô, “Mời dùng!”

“Làm sao tôi biết được bên trong có bỏ thêm thứ gì hay không.” Sở Nhược hứ một tiếng.

Hoè vờ như không nghe thấy lời trào phúng châm chọc của cô, “Đại tiểu thư, tôi đây quả thực đã dựa theo mệnh lệnh của cô rời khỏi nơi đó.”

Nhìn dáng vẻ chân thành lại vô tội của Hòe, trông như cô mới là cái người kỳ lạ thích nổi nóng vô lý kia.

“Đúng là anh có đi, nhưng tại sao anh còn mang tôi đi theo vậy chứ?”

“Đại tiểu thư ở đâu thì tôi sẽ ở đấy!”

“Không phải tôi bảo anh biến khỏi bên cạnh tôi sao?”

“Không, khi đó tôi đã hứa với đại tiểu thư là sẽ rời khỏi nơi ở của đại tiểu thư, tôi vốn không hề làm trái lời hứa.”

Anh vậy mà lại dùng cách chơi chữ khéo léo để lừa bịp cô!

“Tôi phải đi đây!” Sở Nhược kéo chăn ra, bước xuống giường, cô không muốn kì kèo với anh nữa.

Hòe chắn ngang lối đi của cô, quỳ một gối trên đất, “Đại tiểu thư, lão gia đang đợi cô dưới lầu.”

“Tôi không muốn gặp ông ấy!” Thời điểm gia đình bọn cô nương sống khó khăn nhất ông ấy cũng không đến giúp bọn họ, đợi ba mẹ cô chết hết rồi, ông ấy mới xuất hiện cũng không biết có ý gì.

“Đại tiểu thư cho dù bây giờ cô có không muốn gặp lão gia, với tính cách của lão gia, ông ấy vẫn sẽ khiến cô gặp bằng được.”

Sở Nhược suy nghĩ một chút rồi mới gật đầu, cô cũng muốn nhanh chóng giải quyết chuyện này.

Vừa gặp được người ông trên danh nghĩa của cô, hoàn toàn không giống với kiểu ông lão nghiêm nghị lại dồi dào tinh lực như trong tưởng tượng ban đầu của cô, ngược lại ông ấy yếu ớt đến mức phải ngồi trên xe lăn, khí sắc nhợt nhạt và thân thể gầy ốm như cái quen, trông như bất cứ lúc nào cũng có thể khuỵu xuống.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!