Lọc Truyện

Nhưng nếu một ngày nào đó lão chết đi, rất có thể Tang Châu Trát La sẽ nổi dậy, ngay cả khi Cách Tang Ba Ngõa có thể đánh bại ông ta, thì Giáo phái ảo đỏ cũng chịu tổn thất nặng nề.  

 

Tuy nhiên, sự thay đổi đột ngột của Tang Châu Trát La sau cuộc chinh chiến khiến Giáo chủ cũ phải tạm gác kế hoạch loại bỏ ông ta.  

 

Thời gian dần trôi qua, vị Giáo chủ già cuối cùng cũng đã hoàn toàn xua tan nghi ngờ của mình.  

 

Nếu Tang Châu Trát La có thể thật tâm phò tá Cách Tang Ba Ngõa, với năng lực của hai người và tính cách bổ sung cho nhau, một người sẽ dẫn dắt toàn cục và người kia sẽ xông pha trận địa, Giáo phái áo đỏ chắc chắn sẽ đạt đến đỉnh cao rực rỡ!  

 

Nhưng lúc này, thế cờ là rất quan trọng, dù đã xua tan hoàn toàn mối nghi ngờ về Tang Châu Trát La nhưng Giáo chủ cũ vẫn chưa dỡ bỏ hoàn toàn gông cùm của Tang Châu Trát La về mặt quyền lực.  

 

Có điều không sợ việc to tát, chỉ sợ việc không may xảy ra bất ngờ , dù sao chuyện này cũng liên quan đến đại nghiệp của Giáo phái áo đỏ, tuyệt đối không thể qua loa được.  

 

Một năm sau, vị Giáo củ cũ cuối cùng cũng đến lúc hấp hối.  

 

Theo quy ước, trước khi Giáo chủ cũ đi về phía tây phương cực lạc, lão phải đích thân gặp Giáo chủ đời tiếp theo, sau đó giao lại lệnh bài đại diện cho quyền lực cao nhất của Giáo phái áo đỏ cho người đó, hành động này được xem như việc chuyển giao vị trí Giáo chủ.  

 

Bởi vì Giáo phái áo đỏ có rất nhiều bí mật, chỉ có người đứng đầu mới biết được, nên khi gặp người kế nhiệm tiếp theo, sẽ phải gặp ở trong một phòng kín, trong khi mấy người điều hành cấp cao của Giáo phái áo đỏ đợi ở bên ngoài.  

 

Giáo chủ cũ đang nằm trên giường, đợi Cách Tang Ba Ngõa.  

 

Một lúc sau, từ ngoài cửa có một người bước vào, Giáo chủ củ định mở miệng nói, nhưng lão chợt nhận ra người bước vào không phải Cách Tang Ba Ngõa mà là Tang Châu Trát La!  

 

"Sao mày vào được đây?"  

 

Giáo chủ cũ hỏi.  

 

Tang Châu Trát La cười nói: “Tôi đến đây để lấy lệnh bài".  

 

Giáo chủ cũ sửng sốt, không khỏi trầm giọng nói: "Vớ vẩn, chẳng lẽ mày không biết, lệnh bài Giáo chủ phải do chính Giáo chủ mới đích thân đến nhận sao, mau đi ra ngoài, gọi Ba Ngõa vào đây!"  

 

Tang Châu Trát La vẫn nở nụ cười, nhìn Giáo chủ cũ đang nằm trên giường cười nói: "Đúng vậy, tôi là Giáo chủ mới đây, cho nên tôi đến nhận lệnh bài là đương nhiên mà".  

 

Sắc mặt Giáo chủ cũ chợt trầm xuống, trong lòng chợt hiểu ra điều gì đó!  

 

"Chẳng nhẽ mày không biết Giáo chủ mới là Ba Ngõa sao!"  

 

Giáo chủ cũ nghiêm nghị nói.  

 

Tang Châu Trát La thản nhiên từ bên cạnh kéo một cái ghế đến, khoanh chân, cười nhẹ nói: "Ba Ngõa vừa rồi nói cho tôi biết hắn không có khả năng đảm nhiệm vị trí Giáo chủ, cho nên giao cho tôi vị trí này".  

 

"Đồ khốn!"  

 

Giáo chủ cũ lúc này như đã đoán được điều gì đó, tức giận nhanh chóng hét lên: "Người đầu, giáp sĩ áo đỏ đâu!"  

 

Giáp sĩ áo đỏ là đội hộ vệ Giáo chủ của Giáo phái áo đỏ, chịu trách nhiệm về sự an toàn của Giáo chủ, chỉ phụ trách một mình Giáo chủ, là bạn tâm giao của Giáo chủ.  

 

Tuy nhiên, Giáo chủ cũ đã hô mấy lần liên tiếp, nhưng bên ngoài không có động tĩnh gì!  

 

 

 

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!