Lọc Truyện

Trăm Nhớ Ngàn Thương - Diệp Liên Chi

Hôn lễ của anh và cô được tổ chức sau hai tháng từ ngày mẹ anh về lại thành phố Bắc Nam, tin tức này cũng được lan truyền rộng rãi, có rất nhiều người đã gọi điện chúc mừng cũng như gửi quà cưới đến, nhưng hầu như toàn là đồ của cô, vì ai cũng biết cô có quyền hơn anh, vì vậy bọn họ cứ lấy lòng cô nhiều một chút.

Mọi thứ dành cho buổi tiệc là do một tay anh chuẩn bị tất cả. Liên Chi chỉ việc chăm sóc bản thân mình cho tốt thôi.

Anh quyết định sẽ tổ chức ngay tại nhà, làm xong cô có thể nghỉ ngơi được đỡ phải đi xa, vả lại sân nhà của anh rộng mà lo gì chứ.

Không khí ở biệt thự lúc này vô cùng nhộn nhịp những người hầu trong nhà đều tất bật làm việc để kịp cho buổi hôn lễ tối nay, và Liên Chi cũng thế cô đang trên phòng sửa soạn lại chút đồ.

" Chị dâu, chị xem bộ nào được " Hoàng Yến chọn mãi vẫn không được nên cầm theo hai chiếc váy đưa cho cô xem.

" Chị thấy bộ này đẹp nè " cô ngẫm nghĩ một lát thì nói.

" Em cũng thấy vậy "

Hai người bây giờ rất hợp ý với nhau, và còn thân hơn lúc trước nữa, mỗi lần đi đâu Liên Chi đều rủ Hoàng Yến đi cùng lâu dần hai người hợp tính nhau là phải.

" Mẹ đâu rồi? "

" Mẹ đang dưới nhà chỉ dẫn trang trí "

Liên Chi đã gọi bà là mẹ khá lâu rồi, Huỳnh Kim Thủy đối xử, chăm sóc với cô rất tốt, đôi khi còn thương cô hơn là Tỉnh Ngọc Nhiên.

Bà phía dưới nhà đang cùng quản gia Trịnh đi trông coi những người làm, có chỗ nào không hợp lí thì có thể sửa ngay được.

" Bà chủ cứ vào nghỉ ngơi đi, ở đây có tôi lo rồi " quản gia Trịnh thấy sáng giờ bà cứ đi mãi sợ bà mệt nên kêu bà nghỉ lấy sức cho tối nay.

" Không sao, ông đừng lo "

Hôm nay là ngày vui của con trai bà nên làm sao bà có thể nghỉ ngơi được chứ, bà xem là giúp được gì thì giúp.

Không lâu sau đó thì Quỳnh Ly cũng tới, đám cưới của Liên Chi thì làm sao có thể thiếu đi người chị này được, đúng không?

" Con chào bác ạ " Quỳnh Ly có đến đây chơi thường xuyên nên đã quá quen với mẹ chồng cô.

" Quỳnh Ly đấy à, lên phòng đi con, Liên Chi đang đợi đấy " bà cười đáp.

" Vâng ạ, con xin phép đi trước " Quỳnh Ly chào bà xong thì nhanh chân đi lên phòng cô.

Quỳnh Ly hôm nay đảm nhiệm dâu phụ cho Liên Chi, vì hai chị em đã thân từ lâu với lại cô không thấy ai hợp bằng Quỳnh Ly cả, cho nên cô để chị ấy làm luôn.

" Liên Chi chị tới rồi đây " Quỳnh Ly vừa đẩy cửa đi vào đã lên tiếng gọi cô.

" Chị Ly qua đây, em và Hoàng Yến có chuẩn bị váy cho chị rồi này " cô cười nói.

" Cảm ơn hai người nhé "

Liên Chi biết Quỳnh Ly chỉ hơi khá giả một chút nên cô và Hoàng Yến quyết định mua váy để tặng cho Quỳnh Ly luôn.

Còn Hoàng Thiên thì đang ở công ty làm xíu việc, mấy ngày nay vì lo cho hôn lễ của mình nên anh rất bận, anh muốn mọi thứ phải chỉnh chu, còn việc trang trí thì dựa theo sở thích của cô.

Liên Chi thích hoa dướng hương nên anh cho người mua và trang trí tất cả đều bằng hoa mà vợ mình thích, nói thật thì anh luôn luôn chiều theo ý của cô, miễn cô vui là được.

" Cậu cho người canh chừng tối nay chặt một chút, đừng để xảy ra chuyện ngoài ý muốn " anh nhìn trợ lí Khang nói.

" Vâng chủ tịch "

Anh cứ lo rằng Tỉnh Ngọc Nhiên vẫn còn thù với cô, lỡ đâu cô ta đến hãm hại Liên Chi thì sao? Nên Hoàng Thiên phải đảm bảo sự an toàn tuyệt đối cho cô.

Thời gian trôi nhanh đến 6 giờ chiều, Liên Chi đã được các thợ trang điểm cho từ rất sớm, những người này đều là anh kêu tới để chuẩn bị cho cô, bây giờ cô chỉ ngồi đợi đến giờ nữa thôi.

" Chị dâu, chị thật sự rất đẹp đó " Hoàng Yến nhìn cô hết lời khen ngợi.

Đúng là hôm nay Liên Chi thật sự rất đẹp, bình thường cô đã đẹp sẵn rồi nhưng hôm nay lại còn xinh đẹp hơn nữa, Liên Chi giống như một cô công chúa nhỏ.

" Em cũng vậy "

Hoàng Yến mặc chiếc váy màu hồng nhạt, được thiết kế rất tỉ mỉ, kèm theo những bộ trang sức đắt tiền, cô cũng quá xinh đẹp đi.

" Nhìn mẹ hôm nay trẻ ra rất nhiều đó " cô đưa mắt nhìn qua mẹ chồng mình, cười tươi nói.

" Con bé này thật dẻo miệng "

Mẹ anh bình thường không làm việc gì cả, cũng không cần phải lo về tài chính, cho nên nhìn bà vẫn còn trẻ là phải.

" Con và Quỳnh Ly ở đây nhé, mẹ và Hoàng Yến đi ra ngoài đón khách, con nhớ đi đứng cẩn thận đấy, biết chưa? " bà từ tốn nói.

" Vâng con biết rồi "

Hai người là chủ nhà nên việc đi đón khách là chuyện đương nhiên.

Hoàng Thiên thì đang ở căn phòng khác, anh vẫn là chọn cho mình bộ âu phục đen, tóc đã được anh chải gọn lên, nhìn anh chẳng khác gì chàng hoàng tử bước ra từ truyện.

" Chủ tịch ngài muốn đi " trợ lí Khang thấy anh định bước ra ngoài thì liền lên tiếng hỏi.

" Tôi đi xem vợ tôi, không được à " cả ngày anh chưa gặp cô rồi, cũng đã rất nhớ cô, nên anh tranh thủ tí thời gian để nhìn cô một lát.

" Chủ tịch à không được đâu, lát nữa ngài sẽ được gặp thiếu phu nhân ngay mà, khách đang đến đây, chủ tịch hãy ra chào hỏi mọi người đi " trợ lí Khang ra sức ngăn cản anh.

" Được rồi " anh thấy thái độ quyết liệt của hắn thì cũng không đi nữa.

Hoàng Thiên cùng mẹ mình và Hoàng Yến đi tiếp, các khách mời đều là những người có danh tiếng nhất thành phố này, còn được anh chọn lọc rất kĩ càng.

Tối nay cũng có Bùi Minh Luân đến tham dự, hắn là do cô mời, anh thì không thích điều đó chút nhưng rồi vẫn phải đồng ý, Liên Chi nghĩ hai người là bạn nên mời hắn cũng có sao đâu, với lại mối quan hệ của hắn và cô khá tốt.

" Cô dâu đâu? Sao có mình anh đứng đây vậy? " Bùi Minh Luân nhìn anh hỏi.

" Cậu mới đến đã hỏi vợ tôi, có muốn đi về không? " anh nhíu mày nói.

" Tôi chỉ đùa xíu thôi " hắn cười đáp, nhìn mặt anh là biết đang ghen rồi.

Hoàng Thiên không đáp lại mà rời đi ngay, anh thật muốn đuổi hắn ra khỏi chỗ này, nếu cô không mời thì còn lâu anh mới mời hắn.

Quỳnh Ly nhìn đồng hồ cũng đã tới giờ rồi, và hai người cũng nghe thấy giọng nói của người mở màn vang lên, Liên Chi thật sự rất hồi hộp.

" Liên Chi đi thôi đến giờ rồi " Quỳnh Ly nói.

" Vâng "

Liên Chi được Quỳnh Ly đỡ váy bước ra khỏi phòng chờ, cô đi xuống những bậc thang, Liên Chi di chuyển đến buổi tiệc, mọi người đều hướng mắt về phía cô, anh trên sân khấu tay cầm bó hoa còn tiểu Sa thì ngồi dưới chân anh cũng đang chờ cô đến.

Hoàng Thiên nhìn cô từ đằng xa, tim anh lại đập loạn nhịp, hôm nay công chúa của anh rất xinh đẹp.

Cô khoác lên mình chiếc váy cưới trễ vai màu trắng do tự tay anh thiết kế ra, từng đường nét cho đến kiểu dáng mọi thứ đều rất hoàn hảo, đặc biệt váy cưới cô còn đính kim cương to nhỏ khác nhau.

Liên Chi mỉm cười nhìn anh, người đàn ông của cô làm chú rể cũng quá đổi đẹp trai đi, bộ vest rất vừa vặn với thân hình của anh, càng làm tôn lên vẻ đẹp vốn có của anh.

Bất giác cô nhớ đến ba mẹ mình, nếu như hai người còn sống chắc sẽ rất vui khi nhìn thấy cô đã tìm được bến đổ của mình, nhưng không sao Liên Chi đoán chắc ba mẹ cô ở trên trời cũng sẽ luôn dỏi theo cô, mong cô luôn hạnh phúc và cô cũng sẽ không làm ba mẹ mình thất vọng.

Cô đứng đối diện nhìn anh, cả hai đều trao cho nhau ánh mắt dịu dàng, yêu thương dành cho đối phương, và mỗi người có một cảm xúc khác nhau.

" Bà xã, em rất đẹp "

" Ông xã, anh cũng rất đẹp "

Hoàng Thiên chăm chú nhìn cô, đây là lần thứ hai anh làm chú rể, nhưng đối với anh mà nói cảm xúc lần này hoàn toàn khác, trước mặt anh là người con gái anh yêu nhất, người mà anh muốn dùng cả đời này để bảo vệ, tuy cô là người thứ 2 nhưng cô lại là người phụ nữ đầu tiên cướp lấy trái tim anh.

Người chủ trì hôn lễ bắt đầu lên tiếng.

" Con Đông Phương Hoàng Thiên con có đồng ý lấy Diệp Liên Chi làm vợ, dù là ôm đau bệnh tật, giàu sang hay nghèo khó cũng sẽ bên cạnh, yêu thương, kính trọng Diệp Liên Chi đến suốt đời hay không? "

" Con đồng ý " anh nhìn thẳng vào mắt cô mà trả lời

" Con Diệp Liên Chi con có đồng ý lấy Đông Phương Thiên Hoàng làm chồng, dù là ôm đau bệnh tật, giàu sang hay nghèo khó, cũng sẽ bên cạnh, yêu thương, kính trọng Đông Phương Hoàng Thiên đến suốt đời hay không? "

" Con đồng ý " cô không do dự mà trả lời ngay.

" Ta tuyên bố hai con chính thức là vợ chồng "

Chủ trì tuyên bố xong thì hai người tiếp tục trao nhẫn cưới cho nhau, cuối cùng là nụ hôn ngọt ngào của anh và cô, tất cả phía dưới đều đồng loạt vỗ tay chúc mừng.

Sau khi kết thúc nghi thức làm lễ thì anh và cô đi tiếp rượu, nói là tiếp rượu nhưng anh đều uống thay cô vì Liên Chi không thể nào uống rượu được.

" Bà xã, em mệt thì lên phòng nghỉ ngơi đi " anh nói nhỏ vào tay cô.

" Vậy em lên trước nhé " cô hôn lên môi anh một cái thì rời đi.

Cô chỉ mới đi được hơn 10 bàn thôi đã rất mệt rồi, thử nói xem anh làm lớn như vậy thì sao cô có thể đi chào hỏi hết cho được.

Liên Chi vừa về tới phòng đã nằm dài trên giường rồi, cả người cô đau nhức, tay chân thì như muốn gãy làm đôi. Đột nhiên cô nghe tiếng mở cửa nhìn lên thì lại thấy anh, bộ anh không tiếp khách sao?

" Thiên, anh không tiếp khách à " cô ngồi dậy nhìn anh hỏi.

" Không, anh đã giao cho Louis và Bùi Minh Luân rồi, anh còn chuyện quan trọng phải làm " anh đi tới ôm cô, thủ thỉ vào tai cô.

" Gì chứ, ông xã em rất mệt, ngày mai được không? " cô mở to mắt nhìn anh.

" Em nằm yên là được "

Anh nói xong thì cùng lúc đó chiếc váy cưới trên người cô rơi xuống đất, Liên Chi không thể nào cản anh được vì sức cô làm sao làm lại anh.

Thế là hai người lại trải qua một đêm đồng phòng đầy mùi mẫn, anh không nể tình gì mà hành hạ cô đến tận sáng mới buông tha cho cô ngủ.

Tại sao những lúc trên giường anh lại sung sức như vậy chứ, cô phải chịu đựng bị anh hành mãi vậy sao? Thật không công bằng với cô mà.

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!