Lọc Truyện

Tổng Tài Xinh Đẹp Là Vợ Của Tôi - Lâm Hạo

Chương 41: Miếng bánh lợi ích

Lâm Hạo cũng xuống xe, anh đi đến bên cạnh Giang Thiên Ngữ, mang theo nghi hoặc hỏi: “Đây là đâu? Giang Thiên Ngữ ở đâu?” 

Giang Thiên Ngữ vừa đi về phía cổng của hội trường vừa giải thích: “Đây là trung tâm đấu thầu lớn nhất ở thành phố Giang, rất nhiều hạng mục đấu thầu của chính phủ đều được tổ chức ở đây”. 

Lâm Hạo trầm ngâm gật đầu, nhìn thảm đỏ dưới đất cùng biển quảng cáo hai bên kéo dài đến lối vào của hội trường, thầm đọc lên dòng chữ: “Bệnh viện số một của thành phố Giang, cuộc họp đấu thầu dự án phát triển của khuôn viên mới?" 

Bệnh viện số một thành phố Giang là bệnh viện tồn tại lâu đời nhất, khuôn viên cùng kiến trúc cũ đã hoàn toàn không còn đáp ứng được nhu cầu ngày nay, do đó chính quyền thành phố Giang chuẩn bị khởi công mở rộng khu bệnh viện mới. 

Sự phát triển của khuôn viên mới không chỉ bao gồm việc mua đất mà còn bao gồm tất cả các công việc xây dựng, do đó lợi ích liên quan trong đó cực lớn. 

Ngoài ra nó còn là nhiệm vụ do chính quyền thành phố Giang đưa xuống, nếu hoàn thành tốt có thể trực tiếp móc nối với loại cơ quan nhà nước này, lợi ích trong đó đã không thể chỉ dùng tiền bạc để đong đo được. 

Lâm Hạo lập tức hiểu ra, đây quả thực là một miếng bánh thơm ngon! 

Càng như vậy, người muốn tranh đoạt miếng bánh này lại càng nhiều. 

Tập đoàn Hoa Đô chỉ có thể được coi là một doanh nghiệp hạng trung tại thành phố Giang, cho dù có may mắn vượt qua các đối thủ cạnh tranh khác, nhưng phía trước còn có một ngọn núi không thể vượt qua là tập đoàn Hắc Thạch. 

Tuy bước chân Giang Thiên Ngữ vững vàng, vẻ mặt cũng rất thản nhiên, nhưng lúc này hai tay cô nắm chặt nắm đấm, lòng bàn tay đã thấm giọt mồ hôi li ti. 

Đối với cô, dự án lần này thực sự rất quan trọng, nếu có thể giành được, thì cô cũng có quyền lên tiếng ở nhà họ Giang. 

Nhưng nếu không giành được, vào việc mừng thọ của lão thái quân tuần sau, e rằng cả nhà bác hai sẽ nghĩ đủ mọi cách thay thế cô. 

Cô phải giữ được chút tôn nghiêm cuối cùng mà bố mình để lại! 

Giang Thiên Ngữ cắn môi, hít sâu một hơi, bước vào cửa lớn hội trường. 

“Em yêu, cuối cùng em cũng đến rồi”. 

Lâm Hạo vừa cùng Giang Thiên Ngữ bước vào hội trường thì nghe thấy một giọng đàn ông không thân thiện từ xa đến gần. 

Một thanh niên mặc vest màu trắng cầm một ly rượu vang, khóe miệng mỉm cười đến bên cạnh Giang Thiên Ngữ. 

Giang Thiên Ngữ cau chặt mày, đáy mắt lộ ra vẻ chán ghét, lạnh giọng nói: “Mã Thành Huân, xin chú ý cách dùng từ, tôi không quen thân với anh”. 

Thanh niên tên Mã Thành Huân đó thản nhiên cười một tiếng, cầm ly rượu nhấp một ngụm, đưa tay muốn nâng cằm của Giang Thiên Ngữ: “Tôi đã thể hiện tâm ý với nhà họ Giang, lão thái quân nhà họ Giang cũng đồng ý, tiệc mừng thọ lão thái quân tuần sau, tôi đích thân đến nhà đề nghị kết thông gia, đến lúc đó thì cô là người của tôi rồi!” 

Giang Thiên Ngữ nghiêng người, tránh tay của anh ta, cau chặt mày: “Anh đề nghị kết hôn không có nghĩa là tôi phải gả cho anh, nhà họ Giang cũng không thể hoàn toàn can thiệp vào hôn nhân của tôi”. 

Mã Thành Huân thấy mình không chạm tay vào cằm cô được, nhướn mí mắt, đáy mắt lóe lên vẻ nghiêm nghị, nhưng nhanh chóng bị che đi. 

Anh ta lắc rượu vang trong ly, thờ ơ cười nói: “Cô ấy à, sao lại không biết điều thế chứ, chỉ cần cô chấp nhận tâm ý của tôi thì lần đấu thầu này, chẳng lẽ còn thuộc về người khác sao?” 

“Nhưng mà ấy…” 

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!