Lọc Truyện

Tổng Tài Xinh Đẹp Là Vợ Của Tôi - Lâm Hạo

Chương 28: Tìm được một người đàn ông tốt

Người phục vụ rụt cổ lại, thận trọng hỏi: "Anh xác định muốn làm như vậy sao?” 

Sắc mặt Giang Hạo Thiên lập tức trầm xuống, quắc mắt đáp: “Đừng phí lời vô ích nữa, kêu cô đi thì cô cứ đi cho tôi!” 

Người phục vụ làm sao dám làm trái ý công tử nhà quyền thế như Giang Hạo Thiên, chỉ có thể gật đầu đi xuống chuẩn bị. 

Giang Hạo Thiên quay người nhìn Lâm Hạo cười ha hả: “Anh rể anh thấy thế nào? Tôi nghe nói lũ nhà quê mấy người đều thích món thập cẩm kiểu này, tôi chiêu đãi cũng được tính là chu đáo đó chứ?” 

Không đợi Lâm Hạo trả lời, Giang Thiên Ngữ đã đanh mặt đáp: “Giang Hạo Thiên, cậu quá đáng rồi đó!” 

“Đúng vậy, nếu cậu cứ như vậy tôi sẽ nói với cụ cố!” 

Giang Ánh Tuyết cũng nổi giận đùng đùng mà chống tay thắt lưng, hận không thể tống cổ hắn ra ngoài ngay lập tức. 

Giang Hạo Thiên híp mắt, gương mặt tỏ vẻ vô vị: “Anh rể còn chưa có ý kiến, các chị sốt ruột cái gì?” 

"Nhưng chị họ à, chị đúng là tìm được một người đàn ông tốt, sau này đồ ăn thừa trong nhà cũng không cần phải lãng phí nữa mà đều để lại cho anh rể, phải không anh rể?” 

Giang Hạo Thiên cười tủm tỉm khoác lấy vai Lâm Hạo, người không biết nhìn vào còn tưởng rằng hai người có quan hệ rất thân thiết nữa kia. 

Lâm Hạo không hề cáu giận, chỉ là chỗ giữa hai đầu lông mày khẽ nhướng lên, anh cười nhạt một tiếng: “Tôi cuối cùng cũng hiểu, anh không phải là tới để kính rượu mà để ăn món thập cẩm”. 

Giang Hạo Thiên hơi híp mắt, cười khẩy: “Anh rể thật là biết đùa, loại món ăn như tả pí lù đó chỉ có lũ nhà quê mấy người mới quen ăn, tôi sợ rằng không có phúc để hưởng thụ”. 

“Cậu Giang, món thập cẩm cậu gọi đến rồi ạ!” 

Đúng lúc này người phục vụ vừa rồi bưng một cái nồi sắt lớn trở lại. 

Trong nồi trộn đủ thứ, toàn là thức ăn thừa của những vị khách trước, tất cả được vứt bừa bãi trông giống như máng nước nuôi lợn ở nông thôn. 

Giang Hạo Thiên chán ghét bịt mũi, cau mày đẩy cái nồi ra xa, châm chọc nhìn Lâm Hạo nói: "Nếu đã nói toạc ra rồi thì đi thẳng vào trọng tâm đi”. 

“Anh có ý đồ với nhà họ Giang chúng tôi, chẳng qua là nhìn trúng tài lực của nhà họ Giang, muốn bám váy đàn bà mà thôi”. 

"Dẫu sao cũng đều là vì tiền, không bằng tôi cho anh một cơ hội”. 

Giang Hạo Thiên nhận lấy một chiếc muôi lớn từ người phục vụ, cười khinh miệt nói: “Nồi canh thập cẩm này, anh ăn hết một muôi, ta liền cho anh mười nghìn tệ, thế nào? Thằng nhà quê như anh không phải là muốn tiền sao, tôi ngược lại muốn nhìn xem anh có thể vét bao nhiêu tiền từ tay tôi đây”. 

“Giang Hạo Thiên!” 

Giang Thiên Ngữ vỗ bàn đứng phắt dậy, mặt lạnh băng: “Cậu quá quắt rồi đó, mau biến đi, nơi này không hoan nghênh cậu!” 

Giang Ánh Tuyết cũng lập tức đứng lên, mắt như móc câu nhìn Giang Hạo Thiên chòng chọc. 

“Ha ha, còn chưa bước qua cửa đã bắt đầu bảo vệ rồi à?” 

Giang Hạo Thiên ngả ngớn dựa vào trên ghế, thản nhiên nói: "Tôi chỉ thay mặt các người khảo nghiệm anh ta mà thôi, ngay cả chút nhẫn nại này cũng không có thì dựa vào đâu bước qua cửa nhà họ Giang chúng ta”. 

“Ai muốn cậu đại diện, cậu…” 

Giang Thiên Ngữ vừa định nổi cáu, Lâm Hạo đã giơ tay ngăn cô lại. 

Anh chậm rãi cầm lấy chiếc muôi, khuấy nồi lớn: “Món thập cẩm này ở quê tôi quả thực là đồ tốt, nhưng một muôi trả mười nghìn tệ liền muốn tôi ăn có phải là quá ít rồi hay không?” 

“Ha, tôi còn tưởng anh muốn nói gì, thì ra là chê tiền ít”. 

Sự mỉa mai trong mắt Giang Hạo Thiên càng thêm nồng đậm: “Người nhà quê đúng là người nhà quê, thứ lòng tham không đáy”. 

“Hay là như thế này đi, anh ăn hết nồi này, tôi trực tiếp cho anh một triệu!" 

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!