Lọc Truyện

Tổng Tài Lạnh Lùng Yêu Phải Em - Lương Tiểu Ý - Tô Lương Mặc

Chương 125

 

Không sai, đây chính là tổng công ty điện ảnh Lục Thị. Mà Lục Trâm, thân là thiếu gia của điện ảnh Lục Thị, ở chỗ này anh ta chính là trên cả vạn người.

 

Lục Trầm ở đầu bên kia điện thoại kích động đến nỗi đem một loạt chúa .Jesus, thánh mẫu Maria ở trong lòng cảm ơn mấy lần. Anh ta kích động đến nỗi bàn tay đang cầm điện thoại cũng run rẩy, “Boss, cậu nói đi, có chuyện gì, Lục Trầm tớ nhất định muôn lần chết cũng không từ chối” Chỉ cần không bắt anh ta đi hầu hạ tên gay Louise biến thái kia thì chuyện gì cũng được!

 

Nhắc tới tên Gay biến thái kia ở nước Z cũng đủ lâu rồi. Phương án hợp tác hai bên hoàn toàn không có vấn đề gì, nhưng tên khốn nạn kia lại cố ý gây chuyện, hôm nay nói cái này có vấn đề, ngày mai lại nói cái kai không được. Không được cái con mẹ mày! Căn bản tìm cớ để ở lại nước Z mà thôi! Mục đích thực sự đương nhiên không có nói trực tiếp ra! Mẹ! Không đem tên biến thái kia đưa về Italy, chỗ phía sau của Lục Trầm sẽ gặp nguy hiểm bất cứ lúc nào!

 

Lục Trầm bây giờ ôm tâm lý cho dù phải chết cũng phải hoàn thành chuyện Tô Lương Mặc giao cho anh ta.

 

“Bây giờ tớ đang ở cầu thang bộ của Mộ Thị nhà cậu, cậu sai người đem chỗ cầu thang bộ này khóa lại. Không cho ai đi vào cũng như đi ra”

 

Lục Trầm nghe thấy yêu cầu của Tô Lương Mặc không còn gì để nói. Tô Lương Mặc đưa ra yêu cầu kiểu gì vậy, cũng quá kỳ lạ rồi!

 

Tô Lương Mặc bên này thấy đối phương còn đờ đẫn chưa đi làm, lòng anh lập tức cảm thấy không vui, mi tâm xoăn lại, lạnh lẽo nhắc nhở Lục Trầm: “Còn ngây người ra đấy làm cái gì, để vợ tớ chạy mất, tớ sẽ đóng gói gửi cậu đến công ty chỉ nhánh ở Italy, để cậu thường trú ở đói Lục Trầm vừa nghe đến chữ thường trú ở Italy, cũng không thèm để ý cái mệnh lệnh kỳ quái này của boss lớn có ý gì, vội vã tắt điện thoại, hấp tập gọi điện cho toàn bộ giám đốc của điện ảnh Lục Thị, sau khi truyền đạt một loạt mệnh lệnh, Lục Trầm còn nguy hiểm mà dọa nạt nhóm giám đốc, “Nếu xử lý muộn, vậy trừ nửa năm tiền thưởng”

 

Lương Tiểu Ý thở hùng hục chạy mười mấy tầng xuống lầu một, mỗi một tầng tất nhiên có cửa thoát hiểm thông với phòng làm việc, nhưng từ tầng mười ba trở lên đều là nơi dành riêng cho nghệ sĩ của điện ảnh Lục Thị. Bình thường để đề phòng cánh phong viên lén trốn vào, do vậy cửa thoát hiểm từ tầng mười ba đến tầng mười tám chỉ có từ bên trong đi ra cầu thang bộ, còn muốn đi vào trong bắt buộc phải xoát thẻ nhân viên mới có thể vào bên trong tòa nhà.

 

Lương Tiểu Ý xuống liền một mạch mấy tầng lầu, nhưng cửa thoát hiểm ở tầng nào cũng có máy quét thẻ thậm chí còn có cả khóa mật mã, cô nhịn không được cất tiếng mắng: “Mẹ kiếp! Công ty đểu giả gì vậy, đến cả cửa thoát hiểm cũng dùng khóa mật mã, bị điên sao, không có chỗ tiêu tiên chắc!”

 

Lương Tiểu Ý vẫn chưa tin, tiếp tục đi xuống tầng nữa. Cô ngay lập tức nhìn thấy cái cửa thoát hiểm không có khóa, đôi mắt lập tức sáng lên. Lương Tiểu Ý nhanh chóng xông về phía cửa… “Mẹ nó! Không có khóa mật mã nhưng cũng không mở được!” Chạy một mạch thêm vài tầng nữa, sắc mặt khó coi như ăn phải phân, nhịn không được oán trách, “Công ty đểu giả gì vậy, đến cả cửa thoát hiểm cũng không mở được! Không phải tất cả đều hỏng hết rồi chứ?”

 

“Cộp cộp” Tiếng giày da giãm bước trên nền đá cẩm thạch vang lên, Lương Tiểu Ý vô ý thức ngẩng đầu nhìn lên cầu thang, một bóng người không nhanh không chậm xuất hiện nơi đầu cầu thang, Lương Tiểu Ý lập tức nhìn thấy khuôn mặt tuấn mỹ với nụ cười ung dung của anh.

 

Đôi mắt mang theo ý cười tức khắc rơi lên trên người cô, Tô Lương Mặc từ trên cao nhìn xuống cô, đôi môi mỏng hơi nhếch lên: “Vợ à, em chạy không thoát được đâu!”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện azz. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!