Lọc Truyện

Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng - Vũ Tiểu Kiều

Đường Khải Hiên buồn cười: “An Tử Dụ, em báo cảnh sát tố cáo gì tôi?”

“Tôi, tôi… tôi tố cáo anh…” An Tử Dụ nhất thời không nói nên lời. 

Đường Khải Hiên chế nhạo từng bước đến gần. 

Vũ Tiểu Kiều bảo vệ An Tử Dụ phía sau, lùi về phía sau từng bước. 

An Tử Dụ lo lắng chỉ vào Đường Khải Hiên: “Tôi nói cho anh biết, đừng có lộn xộn! Tôi thực sự sẽ gọi cảnh sát!” 

Đường Khải Hiên cười tự phụ hơn: “Cho dù tôi lộn xộn, cảnh sát có thể làm gì với tôi? Cảnh sát sẽ không can thiệp vào chuyện của vợ chồng! “

Vũ Tiểu Kiều ngạc nhiên nhìn Đường Khải Hiên và An Tử Dụ: “Hai người...” 

Đường Khải Hiên lấy ra hai cuốn sổ đỏ từ tay anh ném một trong số chúng cho An Tử Dụ.

Tư thế đó, sự táo bạo đó, chẳng khác nào làm rung chuyển một cô nhân viên nhỏ bé không nghe lời. 

An Tử Dụ nắm chặt quyển sách màu đỏ trong tay, không thèm nhìn, chỉ cảm thấy vô cùng nặng nề, giống như bị một cái ách trói buộc, muốn xé ra từng mảnh. 

Nhưng ngay cả khi cô ấy xé bỏ tài liệu này, mối quan hệ hôn nhân của họ đã được thiết lập. 

Nhìn thấy họ đã nhận được giấy chứng nhận, Vũ Tiểu Kiều lặng lẽ lùi lại. 

“Haha, thôi, tôi sẽ không nhúng tay vào chuyện giữa vợ chồng anh.” 

Vũ Tiểu Kiều vừa muốn chạy trốn, nhưng An Tử Dụ đã tóm lấy cô. “Tiểu Kiều, cô không thể đi.” An Tử Dụ không khỏi lắc đầu với Vũ Tiểu Kiều. 

Vũ Tiểu Kiều hiện tại là chiếc ô và lá chắn của cô, nếu Vũ Tiểu Kiều rút lui, cô sẽ bị Đường Khải Hiên bắt giữ. Cô không muốn bị Đường Khải Hiên bắt, hiện tại cô chỉ muốn trốn anh ta. 

Vũ Tiểu Kiều xấu hổ cười cười: “An Tử Dụ kia ... hai người đều đã đăng ký kết hôn, tôi vẫn sẽ không tham gia chuyện của vợ chồng hai người.”

“Không! Cô không được đi!” An Tử Dụ lôi kéo Vũ Tiểu Kiều đến trước mặt, nhìn chằm chằm Đường Khải Hiên. 

“Tiểu Kiều bây giờ là phụ nữ có thai, đừng có lộn xộn! Nếu làm Tiểu Kiều bị thương, tội của anh sẽ rất nghiêm trọng!” 

Đường Khải Hiên thật sự không dám lộn xộn vớ Vũ Tiểu Kiều, nếu làm tổn thương đến một sợi tóc của cô ta Tịch Thần Hạn có thể sẽ khai chiến với anh ta. 

“Được rồi, An Tử Dụ, đừng làm loạn nữa! Tôi tới đón cô.” Đường Khải Hiên nghiêm mặt nói. 

“Không! Tôi không đi đâu cả, tôi sẽ ở đây!” An Tử Dụ ôm lấy cánh tay Vũ Tiểu Kiều. 

“Cô sống ở đây không tiện.” 

“Rất tiện!” 

Đường Khải Hiên thấy An Tử Dụ nói không có lý, vì vậy anh nói với Vũ Tiểu Kiều: “Cô ấy sống ở đây không tiện.”

Vũ Tiểu Kiều cười khan một tiếng, thật sự không biết nên nói thuận tiện hay bất tiện. 

Đường Khải Hiên nhìn thấy Vũ Tiểu Kiều không biểu hiện gì, An Tử Dụ cũng không muốn thỏa hiệp, sắc mặt của anh ta dần trở nên tồi tệ. 

“An Tử Dụ, anh nghĩ những gì anh nói em đều đã hiểu, bây giờ em đã là vợ anh, anh có quyền đưa em về nhà từ đây.” 

“Tôi là không tự nguyện làm vậy, là anh ép buộc tôi! Cuộc hôn nhân này, tôi không muốn, anh cưỡng bức tôi với anh kết hôn.” An Tử Dụ nói lớn. 

Đường Khải Hiên nheo lại đôi mắt, lộ ra ánh mắt nguy hiểm: “Em kiện anh với tư cách gì? Vợ anh?” 

An Tử Dụ lúc này bật khóc. Cô ấy đã bị người đàn ông này nhốt vào sao?

Thoát cũng không thể thoát khỏi nó nữa? 

Đường Khải Hiên tiến thêm một bước, bóng dáng cao lớn đè xuống, làm cho Vũ Tiểu Kiều và An Tử Dụ có chút thiếu tự tin. 

“An Tử Dụ, tốt hơn là em nên ngoan ngoãn đi với anh, và bàn bạc mọi chuyện.” 

Cơn giận của An Tử Dụ trào dâng trong lòng, cô từ phía sau Vũ Tiểu Kiều bật ra và chỉ vào Đường Khải Hiên tức giận. 

“Nếu như tôi không đi với anh thì sao, anh có thể làm gì tôi? Hôm nay tôi sẽ không đi với anh!” 

“Lẽ nào anh vẫn là con chó điên? Cắn người khắp nơi? Dù có cắn cũng phải nhìn thấy người trước mặt là ai và đây là đâu? “

An Tử Dụ chịu thua, cô không tin Đường Khải Hiên còn dám cướp người trong nhà Tịch Thần Hạn? 

Ngoài ra, Vũ Tiểu Kiều sẽ không đứng nhìn cô bị bắt đi. An Tử Dụ nghĩ theo cách này, cô càng táo bạo hơn.

“An Tử Dụ, cô có chắc mình sẽ không rời đi?” Giọng nói của Đường Khải Hiên cực kỳ lạnh lùng. 

“Ừ!” An Tử Dụ gật đầu lia lịa. 

Nhìn thấy An Tử Dụ ngoan cố, Đường Khải Hiên tức giận thở gấp lồng ngực. 

Nghĩ lại lời ông Đường nói ... 

Dù anh ta phải dùng biện pháp gì cũng phải đưa An Tử Dụ trở về nhà họ Đường, trước mặt ông nội tỏ ra ân ái, sau đó ông nội sẽ chuyển toàn cổ phần cho anh ta.

Mặc dù hiện tại hắn đã tiếp quản tập đoàn Đường Thị nhưng phần lớn cổ phần vẫn nằm trong tay ông cụ. Nhiều quyết định được đưa ra trong công ty, tất cả đều thông qua ông cụ, anh căn bản không có cách nào để tạo ra chỗ đứng. 

Ngoài ra...

Ai đó sẽ trở lại, anh ta phải nắm giữ tất cổ phần trong tay của mình trước khi đó. 

An Tử Dụ thù địch nhìn chằm chằm Đường Khải Hiên, trong mắt có chút xa lạ. Đường Khải Hiên rất tức giận, nhưng anh thực sự bất lực. 

“Tử Dụ.” Giọng điệu của Đường Khải Hiên đột nhiên dịu đi. 

“Chúng ta đã kết hôn rồi. Anh và em về nhà là lẽ đương nhiên. Ông nội vẫn đang đợi em ở nhà.” Đường Khải Hiên đưa tay lên gãi nhẹ chóp mũi An Tử Dụ. 

“Đừng tùy hứng như vậy, ông nội đang đợi chúng ta về nhà ăn tối.” Hành động của Đường Khải Hiên khiến An Tử Dụ và Vũ Tiểu Kiều ngạc nhiên. 

Thay đổi lúc trước và hiện giờ của người đàn ông này, có phải có chút lớn không?

Vừa rồi rõ ràng là anh ta định ăn thịt người. 

Đường Khải Hiên lại cười với An Tử Dụ, và ánh mắt cũng dịu đi: “Chúng ta bây giờ đã là vợ chồng, em phải đối mặt với thực tế, trốn tránh không phải là giải pháp.” Một vệt tình ý xẹt qua trên mặt An Tử Dụ, cô lùi lại một bước. 

“Tôi không đi! Tôi sẽ không đi! Anh nói cái gì, tôi sẽ không cùng anh đi.” Cô khánh cự cuộc hôn nhân này. 

Đường Khải Hiên xoa xoa cái mũi cao của mình, lại bị An Tử Dụ cắt ngang khi anh đang định nói gì đó. “Anh nhanh về đi! Về nhà ở với ông nội, tôi sẽ không đi! Hiện tại tôi cần bình tĩnh, anh cũng nên bình tĩnh. Chúng ta không thích hợp kết hôn chút nào.”

Gương mặt tuấn tú của Đường Khải Hiên đanh lại, gần như nghiến răng nghiến lợi nói. 

“An Tử Dụ, em thật rất muốn moi tim anh ra để làm mẫu vật sao.” 

Đây là ý gì chứ? Anh ta biến thái thật sao! 

An Tử Dụ sợ hãi, lùi lại một bước, càng chống lại Đường Khải Hiên. 

“Không cần biết anh moi cái gì, chỉ là tôi sẽ không đi theo anh.” 

Đường Khải Hiên lửa giận lại dồn về lồng ngực của anh ta, thở không nổi. 

“Em nhất định phải đấu với anh sao?” 

“Tôi không chống lại anh, tôi chỉ là… tôi không muốn kết hôn, không muốn cùng bất kỳ ai kết hôn.”

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!