Lọc Truyện

Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng - Vũ Tiểu Kiều

Hàn Hủy đứng ngoài cửa văn phòng của Đường Khải Hiên, nhìn cánh cửa văn phòng đang đóng chặt, trong lòng vô cùng khó hiểu. 

Cô ta mơ hồ nhìn thấy một bóng người duyên dáng bước vào phòng làm việc của Đường Khải Hiên.

Đã lâu như vậy rồi, tại sao người phụ nữ đó vẫn chưa chịu ra?

Bọn họ ở trong văn phòng lâu như vậy là đang làm cái gì thế?

Tại sao Đường Khải Hiên lại nói dối chính mình, nói rằng hôm nay anh ta phải làm thêm giờ, nhưng lúc này lại có một người phụ nữ đi vào phòng làm việc của anh ta?

Hàn Hủy đứng ở ngoài cửa, không dám nghĩ thêm nữa.

Cô ta sợ rằng câu trả lời nào đó vừa lóe lên trong đầu mình sẽ trở thành hiện thực.

Bởi vì cô ta mơ hồ nghe được tin tức gần đây Đường Khải Hiên muốn thu mua tập đoàn An Thị.

Mà tập đoàn An Thị ...

Là doanh nghiệp gia đình của An Tử Dụ!

Từ khi người phụ nữ đó kết hôn đến nay, cuộc sống của Đường Khải Hiên chưa lúc nào được yên ổn, chỉ cần là chuyện có liên quan đến An Tử Dụ, anh ta đều trở nên vô cùng mất bình tĩnh.

Hàn Hủy đã sớm biết được lý do là gì rồi.

Nhưng mà bấy lâu nay, cô ta vẫn luôn giả vờ làm bạn gái của Đường Khải Hiên.

Dần dần, cô ta liền tự coi mình là bạn gái của Đường Khải Hiên.

Khi anh ta ở bên những người phụ nữ khác, cô ta thực sự cảm thấy rất đau lòng.

Đặc biệt là nghĩ đến một ngày nào đó, Đường Khải Hiên có khả năng sẽ ở cùng một chỗ với An Tử Dụ, cô ta không thể tiếp nhận được chuyện này.

Nhưng cô ta có tư cách gì để nghĩ về điều này?

Cô ta có tư cách gì để ghen tị với An Tử Dụ mà lại không muốn bọn họ ở bên nhau chứ!

Cô ta chính là một quân cờ trong tay Đường Khải Hiên, cũng chỉ là một nghệ sĩ đã ký hợp đồng với công ty của Đường Khải Hiên mà thôi.

Thực ra cô ta chẳng là cái gì cả!

Phần lớn những lời mời đóng phim, sự nổi tiếng của cô ta bây giờ đều là nhờ  Đường Khải Hiên mang đến.

Nghĩ đến đây, Hàn Hủy yên lặng rời đi.

Trong văn phòng.

Đường Khải Hiên ôm lấy An Tử Dụ, để cô ấy dựa sát vào ngực mình.

"Tôi còn một điều nữa chưa được như mong muốn."

“Chuyện gì vậy?” An Tử Dụ kỳ lạ ngẩng đầu nhìn anh ta.

"Cùng tôi đến gặp ông nội! Hơn nữa thông báo với công chúng rằng cô và tôi đã thành một đôi."

“Anh đang nói cái gì vậy !” Rốt cuộc An Tử Dụ không thể bình tĩnh được, đẩy Đường Khải Hiên ra, nhanh chóng mặc quần áo vào.

"Đường Khải Hiên, anh đừng có quá đáng, cùng anh đi gặp ông nội của mình là điều không có khả năng! Việc thông báo với bên ngoài rằng chúng ta đã ở bên nhau lại càng không thể được!"

An Tử Dụ không muốn hủy hoại danh tiếng của mình.

Cô ấy cũng không muốn trở thành loại phụ nữ bị chửi rủa ở thành phố Kinh Hoa!

Có thể cô ấy không sợ bị người khác bàn ra tán vào, nhưng nhà họ An không thể và bố cô ấy cũng không thể chịu được!

Cô ấy không thể bôi tro trát trấu vào mặt nhà họ An được!

Bây giờ cô ấy còn là người phụ nữ có gia đình, làm sao có thể công khai tin tức cặp kè với một người đàn ông khác?

Đột nhiên Đường Khải Hiên ném một tập tài liệu về phía An Tử Dụ.

An Tử Dụ kỳ quái cúi đầu xuống xem...

Hóa ra đó là một đơn ly hôn!

An Tử Dụ nhanh chóng mở ra đơn ly hôn, phát hiện Thẩm Tinh Châu thật sự đã ký tên trên cột chữ ký.

“Tại sao đơn ly hôn lại nằm ở chỗ của anh?” An Tử Dụ trợn to mắt.

Đột nhiên, cô ấy nhận ra rằng cái bẫy này sâu hơn tưởng tượng của mình rất nhiều.

Mà tự mình ngây ngốc chui đầu vào lưới lúc nào mà không hề hay biết.

"Bây giờ chỉ cần cô ký tên, hai người sẽ chính thức ly hôn! Lúc đó cô đã người độc thân, việc công khai với mọi người chuyện chúng ta ở bên nhau là chuyện rất bình thường."

“Tôi hỏi anh, làm sao đơn ly hôn giữa Thẩm Tinh Châu và tôi lại ở chỗ anh được?” An Tử Dụ vô cùng khiếp sợ, không cách nào diễn tả được tâm trạng hiện giờ của cô ấy.

“Tôi đồng ý sẽ không đóng băng quỹ tài chính của công ty anh ta, tất nhiên anh ta liền vui vẻ mà ly hôn với cô.” Trong mắt Đường Khải Hiên hiện lên một nụ cười đắc thắng. 

Trái tim An Tử Dụ đã hoàn toàn rơi xuống đáy.

Bây giờ ngoài việc ký thì cô ấy còn có lựa chọn nào khác không?

Đường Khải Hiên đưa tới một cây bút và An Tử Dụ chậm rãi cầm nó, sau một hồi đấu tranh và do dự, cuối cùng cô ấy cũng ký tên mình lên phần trắng của đơn ly hôn.

“Cô không nhìn xem các thỏa thuận ly hôn một chút sao?” Đường Khải Hiên hỏi.

"Anh đưa cho tôi đơn đơn ly hôn mà còn cần tôi đọc các điều khoản ly hôn sao? Mỗi một câu, một chữ trong đơn ly hôn này, sợ là anh đều có thể đọc rõ ràng, rành mạch từng cái một."

Đường Khải Hiên nhẹ nhàng gật đầu: "Một tờ thỏa thuận tốt như vậy thì đương nhiên tôi phải xem kỹ càng chứ."

Thật sự bây giờ An Tử Dụ không muốn gặp lại Đường Khải Hiên, bởi vì vẻ mặt của anh ta khiến cô ấy vô cùng phẫn hận.

Tuy rằng ly hôn là điều không thể tránh khỏi, nhưng việc Đường Khải Hiên đem nó ra để ép cô ấy ly hôn, trong lòng vẫn luôn cảm thấy có chút khó chịu.

"Tâm nguyện của anh đã hoàn thành, bây giờ tôi có thể đi được rồi chứ?"

"Không thể!"

“Anh còn muốn làm cái gì nữa?” An Tử Dụ tức giận.

Bây giờ cô ấy đã là một người phụ nữ một đời chồng, không thể cho cô ấy một chút không gian để tiêu hóa nó hay sao?

“Đi ăn cơm.” Đường Khải Hiên nói.

“Tôi không muốn ăn!” An Tử Dụ tức giận.

Đường Khải Hiên chậm rãi mặc xong quần áo, cầm lấy áo khoác: "Ngày tốt như vậy, chúng ta nên đi ăn mừng mới phải."

"Có gì tốt để ăn mừng?"

“Chúc mừng cô đã ly hôn!” Đường Khải Hiên nắm tay An Tử Dụ dẫn cô ấy ra khỏi phòng làm việc.

An Tử Dụ muốn giãy dụa thoát ra, nhưng bàn tay to lớn mạnh mẽ khiến cô ấy không cách nào thoát ra được.

Cô ấy không còn cách nào khác, đành phải thuận theo.

Sao người đàn ông này có thể như thế này!

“Tôi có thể tự đi, anh không cần lôi kéo tôi!” An Tử Dụ không muốn bị người ngoài nhìn thấy rồi suy đoán về mối quan hệ của hai người bọn họ.

Tuy rằng cô ấy đồng ý làm người phụ nữ của anh ta, hiện tại cô ấy cũng đã ly hôn, nhưng mà cũng chỉ vừa mới ly hôn thôi mà.

Nhìn thấy thái độ của cô ấy, Đường Khải Hiên cũng rất tức giận, hừ một tiếng, buông tay… Sải bước đi về phía trước.

Nhìn thấy anh ta sải bước phía trước, An Tử Dụ đang định chạy trốn thì giọng nói của Đường Khải Hiên ở phía trước truyền tới.

"Cô đừng nghĩ đến việc chạy trốn, nơi đây là địa bàn của tôi, cô trốn không thoát được đâu."

Bỗng nhiên An Tử Dụ cảm thấy thật thất bại.

Người đàn ông này có khả năng nhìn xuyên thấu sao? Vậy mà có thể biết được ý nghĩ của cô ấy.

An Tử Dụ ngồi trên xe của Đường Khải Hiên, vốn định quay về khách sạn để đi cùng Vũ Tiểu Kiều, nhưng Đường Khải Hiên nhất quyết muốn đi ăn cơm.

"Không phải anh vừa uống rượu sao? Uống rượu rồi thì không được lái xe!"

Đường Khải Hiên liếc xéo cô ấy một cái, giọng điệu ngạo mạn nói: " Ở thành phố Kinh Hoa này, ai dám dừng xe của tôi?"

Đúng vậy!

Toàn bộ thành phố Kinh Hoa này, không ai dám ngăn cản xe của Đường Khải Hiên!

Anh ta là một trong bốn cậu chủ nổi tiếng ở thành phố Kinh Hoa.

"Tại sao anh lại muốn tôi trở thành người phụ nữ của anh?"

Lời nói của An Tử Dụ có thể coi là thăm dò ý định trong lòng Đường Khải Hiên, nhưng mà nhất thời Đường Khải Hiên cũng không biết nên trả lời như thế nào.

Anh ta cũng không biết tại sao anh ta lại muốn An Tử Dụ trở thành người phụ nữ của mình.

Chỉ là trong lòng có khát vọng này, mạnh mẽ không thể xóa nhòa!

An Tử Hiên nhìn chằm chằm Đường Khải Hiên, dùng ánh mắt hỏi Đường Khải Hiên, anh ta có phải bị cái gì đó kích thích không?

Đầu óc không bình thường, cho nên tùy tiện tìm một người phụ nữ,  rồi nghĩ rằng người đó phải trở thành người phụ nữ của anh ta.

Hoặc là, trong thế gian này anh ta thực sự cảm thấy cô đơn và lạnh lẽo, đúng lúc cô ấy có thể lấp đầy chỗ trống của anh ta.

Đường Khải Hiên chậm rãi lái xe, không nói tiếng nào.

Vẻ mặt An Tử Dụ càng thêm kỳ quái, cô ấy nhìn Đường Khải Hiên đang im lặng rồi nhìn con đường phía trước, trong lòng càng ngày càng buồn bực, khiến cô ấy có chút không thở nổi.

Bạn đang đọc truyện mới tại Truyện Azz. Vào google gõ: Truyện Azz để vào nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!