Lọc Truyện

Tổng Tài Đại Nhân Xin Hãy Dịu Dàng - Vũ Tiểu Kiều

Chuyện mà Tịch Thần Hãn uy hiếp các vị cổ đông tại hội nghị cổ đông của tập đoàn, đã lan truyền ra ngoài rất nhanh.

Lúc ấy các cổ đông quả thực đã bị dọa sợ.

Tịch Thần Hãn là nhân vật như thế nào?

Người thừa kế duy nhất của nhà họ Tịch, người đứng đầu trong bốn cậu ấm đứng đầu Kinh Hoa.

Tuổi còn trẻ mà hiện tại có thể ngồi lên vị trí này, cũng không phải chỉ dựa vào chuyện anh ấy là người thừa kế duy nhất của nhà họ Tịch mà liền có thể ngồi lên vị trí này được đâu.

Nếu như không có được một chút năng lực, làm sao có thể từ trong đám chú bác đông đúc kia mà bò lên được vị trí này?

Chỉ có điều chuyện Tịch Thần Hãn uy hiếp các vị cổ đông trên hội nghị cổ đông, người lan truyền ra ngoài, chính là Dương Tuyết Như.

Có được cơ hội tốt như vậy có thể kéo Tịch Thần Hãn từ trên cao xuống, làm sao Dương Tuyết Như có thể bỏ lỡ?

Chỉ cần các vị cổ đông trong công ty càng thêm bất mãn với Tịch Thần Hãn, như vậy Dương Tuyết Như càng nắm chắc thắng lợi thêm một phần nữa.

Tịch Thần Hãn cũng không sợ hãi chuyện này lắm, không có lý do nào khác rằng anh ấy cũng muốn tình hình càng thêm hỗn loạn chút nữa.

Dương Tuyết Như cho rằng dựa vào tập đoàn nhà họ Cung đứng sau lưng là núi dựa cho bà ta, liền có thể giúp bà ta đạt được ý muốn sao?

Có người muốn đục nước béo cò, anh ấy cũng không ngại quấy cho nước đục thêm chút nữa.

Chẳng qua là bên phía Vũ Tiểu Kiều...

Dương Tuyết Như có thể nào lại nghĩ ra âm mưu gì đối phó với cô ấy hay không?

Quả nhiên.

Chuyện Vũ Tiểu Kiều tự tiện rời khỏi bệnh viện bị Dương Tuyết Như âm thầm rao ra ngoài.

Nói cái gì mà Vũ Tiểu Kiều mang thai lại làm loạn lên đòi ly hôn với Tịch Thần Hãn, muốn chia gia sản.

Chuyện này lại làm nổi lên một trận sóng to gió lớn ở thành phố Kinh Hoa.

Nếu như Tịch Thần Hãn và Vũ Tiểu Kiều chia gia sản, dựa theo giá trị con người hiện tại của Tịch Thần Hãn, sẽ chia hết gần như một nửa tài sản của tập đoàn nhà họ Tịch.

Toàn bộ nhà họ Tịch tập đoàn cũng không thể bình tĩnh được.

Mọi người hiện tại cũng nhìn chằm chằm vào tài sản cổ phiếu, và các loại sản nghiệp của tập đoàn nhà họ Tịch trong tay Tịch Thần Hãn.

Nếu như lúc này Tịch Thần Hãn ly hôn với Vũ Tiểu Kiều, cũng sẽ ảnh hưởng trực tiếp đến lợi ích mà bọn họ có thể lấy được từ tay Tịch Thần Hãn.

Mặc dù Tịch Thần Hãn rất tức giận chuyện Dương Tuyết Như châm ngòi thổi gió, nhưng bỗng nhiên trên khóe môi  lại nở một nụ cười lạnh lẽo mà u ám.

"Như vậy cũng tốt."

Đông Thanh nhìn thấy nụ cười như thế của Tịch Thần Hãn, ở trong lòng không khỏi bồn chồn, chỉ sợ có người, lại sắp gặp chuyện xui xẻo rồi.

Tịch Thần Hãn tuyệt đối không phải một người dễ bị ăn hiếp như thế.

Nếu không phải bởi vì Dương Tuyết Như là bà chủ lớn của nhà họ Tịch, thân phận đặc biệt, lại là người nuôi dưỡng anh ấy lớn lên từ nhỏ, trong lúc anh ấy suýt nữa bị nguy hiểm đến tính mạng, là Dương Tuyết Như cứu được anh ấy, anh ấy cũng sẽ không nhân từ nương tay với Dương Tuyết Như như vậy.

Tịch Thần Hãn dặn dò Đông Thanh rằng: "Cậu hãy lan truyền ra ngoài rằng, đúng là cô chủ đã làm loạn muốn ly hôn với tôi."

Đông Thanh không biết Tịch Thần Hãn có ý tứ gì, nhưng mà Tịch Thần Hãn đã nói như vậy, Đông Thanh đành phải mau chóng đi làm theo.

Bầu trời trên thành phố Kinh Hoa, trở nên u ám, nặng nề hơn.

Vũ Tiểu Kiều đứng ở phía trước cửa sổ trong khách sạn, nhìn qua bầu trời âm u ngoài cửa sổ, trong lòng vẫn kìm nén sự ngột ngạt.

Bầu trời sáng sủa nhiều ngày qua, rốt cục lại sắp đổ mưa rồi.

Vậy có thể nào có sét đánh không?

Tịch Thần Hãn có bị sợ hãi không?

Nếu như sét đánh, nếu như anh ấy sợ, vậy sẽ trốn ở đâu được đây?

Hiện tại có Mục Vân Thơ ở bên cạnh anh ấy, hẳn là sẽ trốn ở bên cạnh Mục Vân Thơ, tìm kiếm cảm giác an toàn nhỉ?

Vũ Tiểu Kiều phiền muộn trong lòng.

An Tử Dụ đi tới, phủ lên cho cô một cái áo khoác, nói: "Đừng đứng ở trước cửa sổ nữa, bên ngoài bây giờ đang có gió lớn lắm nếu như lỡ bị trúng gió, bị cảm thì phải làm sao bây giờ?"

"Cô không sợ bị cảm, nhưng cục cưng lại không chịu đựng nổi."

An Tử Dụ nhẹ nhàng sờ lên bụng của Vũ Tiểu Kiều.

Đã mang thai hơn hai tháng, mà vẫn chưa lộ bụng ra chút nào, bụng của cô vẫn bằng phẳng như cũ.

"Tiểu Kiều, có một số việc đừng suy nghĩ nhiều tới nữa! Trời sập thì cũng còn có nóc nhà đỡ lấy mà." An Tử Dụ nhẹ nói.

Vũ Tiểu Kiều hơi nghiêng đầu, nhìn về phía An Tử Dụ, giọng nói nhẹ nhàng như tiếng gió qua.

"An An, trời sắp mưa rồi."

Cô muốn nói, Tịch Thần Hãn sợ tiếng sấm, còn lòng cô có chút nhớ nhung.

"Đúng vậy, sắp mưa rồi, cho nên mới đừng đứng đấy, ngay trước cửa sổ nữa, chớ để bị trúng gió." An Tử Dụ kéo Vũ Tiểu Kiều trở lại trên giường.

"Đừng suy nghĩ gì thêm nữa! Bây giờ cô là hai người, không phải chỉ có một mình cô, phải nhanh chóng điều dưỡng cơ thể cho tốt!"

Vũ Tiểu Kiều nằm ở trên giường không nói lời nào.

Lúc này điện thoại của An Tử Dụ chợt đổ chuông.

Cô ấy vừa mới cúi đầu xuống xem, thì thấy là Thẩm Tinh Chu đã thất tình nhiều ngày qua, gọi điện thoại tới, cô ấy mới vội vàng bắt máy.

Lúc đầu cô ấy cũng muốn tìm Thẩm Tinh Chu nói chuyện cho rõ ràng một chút, cô ấy đã nghĩ kỹ càng muốn ly hôn với Thẩm Tinh Chu rồi.

Sau khi cô bắt máy, Thẩm Tinh Chu trầm ngâm hai giây, mới nói khẽ rằng: "Tử Dụ, em đang ở đâu? Anh có việc cần tìm em."

An Tử Dụ nghe xong câu nói này, cô ấy liền biết anh ta gọi điện thoại đến hẳn không phải là chuyện ly hôn.

Thế nhưng ngoại trừ chuyện ly hôn, An Tử Dụ thật sự không biết Thẩm Tinh Chu còn có chuyện gì phải tìm cô ấy.

An Tử Dụ gửi địa chỉ cho Thẩm Tinh Chu, rất nhanh Thẩm Tinh Chu liền chạy tới.

Ngay lúc An Tử Dụ vừa mở cửa ra, đã thấy được từ trên mặt Thẩm Tinh Chu dáng vẻ ngượng ngùng khốn khổ.

"Xảy ra chuyện gì?" An Tử Dụ nhíu mày lại.

Sắc mặt Thẩm Tinh Chu xem ra có chút hỗn loạn, giống như không biết nên mở miệng từ đâu.

An Tử Dụ càng nhíu mày chặt hơn: "Rốt cuộc đã xảy ra chuyện gì?"

"Tử Dụ, em có thể cho anh mượn một khoản tiền hay không?"

"Cho anh mượn một khoản tiền?" An Tử Dụ có chút buồn cười.

Quan hệ giữa bọn họ đã là vợ chồng sắp ly hôn, anh ta có quyền gì mà lại đây vay tiền cô, sao cô phải cho anh ta mượn tiền chứ?

Thẩm Tinh Chu thấy An Tử Dụ không nói lời nào, sắc mặt trở nên rất không tốt.

"Chúng ta bây giờ tốt xấu gì cũng là vợ chồng, nay anh gặp khó khăn, em có thể thấy chết mà không cứu sao?"

"Huống hồ là em có lỗi với anh trước, anh không có làm cái gì có lỗi với em cả, hiện tại anh có khó khăn, em hẳn nên ra tay mà giúp đỡ anh chứ."

Những lời này của Thẩm Tinh Chu quả thực khiến cho An Tử Dụ rất muốn đập cho anh ta một trận.

Đến ngay cả Vũ Tiểu Kiều đang nằm trong phòng ngủ, cũng không thể nào bình tĩnh nổi.

Cô lao ra nói với Thẩm Tinh Chu rằng: "Rõ ràng là anh có lỗi với An An trước, sao có thể nói An An có lỗi với anh trước được?"

"Là anh cùng với người phụ nữ Tiết Tình Ngữ kia làm xằng làm bậy trước! Chuyện như vậy cũng đâu thể trách sang An An được?"

Đàn ông bây giờ bị làm sao vậy?

Hết người này tới người kia đều bị mất nào hết rồi sao?

Thẩm Tinh Chu nhìn Vũ Tiểu Kiều một chút, sau đó lại tiếp tục nói với An Tử Dụ: "Lúc trước cô gả cho tôi, cũng không phải là thật lòng thật dạ, căn bản cô không hề coi tôi là chồng của cô! Trong lòng cô còn có một người đàn ông khác, người đàn ông kia là ai, hẳn trong lòng cô biết rất rõ ràng."

Vũ Tiểu Kiều nghe thấy câu nói này, lập tức kinh ngạc tới nỗi mở to mắt ra.

Cô và An Tử Dụ là bạn tốt nhiều năm như vậy, vậy mà không biết trong lòng An Tử Dụ còn cất giấu một người đàn ông khác.

Người đàn ông kia là ai?

An Tử Dụ nhìn Vũ Tiểu Kiều một chút, vẻ mặt hơi ửng hồng lên giận dữ trừng mắt về phía Thẩm Tinh Chu.

"Anh đừng có mà tới đây nói hươu nói vượn, hiện tại trong tay tôi không có tiền, không thể nào giúp anh được."

Bạn đang đọc truyện mới tại truyenazz.com.vn. Truyện được cập nhật liên tục .Hãy nhớ hàng ngày vào đọc bạn nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!