Lọc Truyện

Tổng tài daddy mặt than của tiểu bảo đáng yêu

Vũ Vân Hân từ trên xe đi xuống, vừa lúc tổng giám đốc Lăng cũng từ trên xe bước xuống.

Hai người đều ngồi ở ghế sau tài xế, đồng thời xuống xe, khoảng cách giữa hai người được kéo gần, quần áo trong không gian chật hẹp có chút va chạm nhau.

“Thật thơm.” m thanh trầm thấp của tổng giám đốc Lăng từ bên tai truyền đến.

Cố tình kéo gần khoảng cách, mùi vị thuốc lá thanh nhã, lượn lờ xung quanh, làm Vũ Vân Hân phản xạ có điều kiện quay đi.

Cô vội vàng đi về phía Mục Lâm Kiên, sợ người đàn ông tren xe sẽ hiểu lầm.

tổng giám đốc Lăng thú vị nhìn bóng dáng của Vũ Vân Hân, ngạo nghễ đi qua.

“Tổng giám đốc Mục, đã lâu không thấy.”

Mục Lâm Kiên lạnh nhạt làm lơ.

“Tổng giám đốc Mục, trước sau vẫn lạnh lùng như một.”

Mang theo quạnh quẽ trào phúng, lại không biết sống chết mà ở khiêu khích trước mặt Mục Lâm Kiên.

“Vũ tiểu thư, chúng ta ở trên mạng từ từ nói chuyện.” Anh ta cố tình đem mói quan hệ bạn bè tốt mà khoe khoang trước mặt Mục Lâm Kiên.

“Lái xe.”

Mục Lâm Kiên lạnh giọng.

Xe chậm rãi khởi động, hai chiếc xe khác cũng đi theo tiến về phía trước.

“Ha! Mục Lâm Kiên vẫn không thay đổi chút nào.” tổng giám đốc Lăng thú vị cong lên khóe miệng, soạn tin nhắn gửi qua cho Vũ Vân Hân: "Nhớ rõ phải ăn cơm cho tốt.”

“Chi chi chi……”

Di động của Vũ Vân Hân đột nhiên chấn động một tiếng, âm thanh khiến người ta mẫn cảm, Mục Lâm Kiên lạnh lùng liếc nhìn.

Vẻ mặt âm trầm của anh, toàn bộ bất mãn đều viết ở trên mặt, chẳng qua anh không nói thôi.

Vũ Vân Hân thật cẩn thận mà che che di động của mình, không tính xem tin nhắn.

“Nói đến như thế nào?” m thanh trầm thấp tràn đầy từ tính đè ép xuống một chúy, Mục Lâm Kiên lạnh lùng nhìn chăm, giống như máy theo dõi, nhất cử nhất động của Vũ Vân Hân, đều ở trong mắt anh.

“Khá là tốt!”

“Thật tốt?” Ghen tuông lạnh lùng tràn ngập trong không khí.

“Rất thuận lợi.”

Vũ Vân Hân từ trong túi xách lấy ra một phần hồ sơ, đưa tới trước mặt anh, “Nếu không, anh giúp tôi nhìn xem!”

Mục Lâm Kiên lật nhẹ tệp hồ sơ màu xanh lam ở trước mặt, không tiếp nhận, chỉ là không nhanh không chậm mà lật xem hai trang, “Không ý nghĩa.”

Bận cả một buổi chiều, kết quả lại đổi lấy ba chữ không ý nghĩa.

Vũ Vân Hân tự mình hoài nghi mà nhìn tin tức trên tư liệu, những hạng mục này đều là dựa theo ý kiến mà Mục Lâm Kiên đưa ra trước đó tiến hành điều tra.

Từ số liệu đến chi tiết, cô đều hiểu biết đến thông thấu, tại sao lại không ý nghĩa?

Đột nhiên, một bàn tay mạnh mẽ túm chặt lấy cô, toàn bộ cơ thể phòng thủ dừng ở trong lòng ngực của Mục Lâm Kiên.

Tệp tài liệu trong tay cũng nàm rải rác trong xe.

“Không được nhúc nhích.” Mục Lâm Kiên dùng cằm đặt ở trên đầu cô.

Vũ Vân Hân ngừng lại, cảm nhận được anh đang thở dài một hơi.

Anh cúi đầu, khuôn mặt tuấn tú tới gần gương mặt cô, chóp mũi của anh giống như đang dò xét, mỗi một lần hô hấp, Vũ Vân Hân đều có thể cảm nhận được.

Hơi thở khiến người ta cảm thấy xấu hổ, Vũ Vân Hân sợ hãi đem đầu cúi thấp, lại bị anh cường thế nắm cằm lên.

Cô bị bắt ngẩng đầu lên, mặc cho anh ngửi.

Hành vi quỷ dị, khiến Vũ Vân Hân sởn tóc gáy.

Đây là làm cái gì?

Trên người cô rõ ràng nhiều một mùi hương, hương vị vô cùng nồng, nồng đến Mục Lâm Kiên đố kỵ.

Trong khoảng thời gian ngắn, tính chiếm hữu của anh gia tăng nhanh chóng, tay ấn vào cằm coi, trực tiếp nắm lấy má cô, một nụ hôn cường thế mang tính công kích mà ngăn chặn môi cô.

Lực hôn mạnh mẽ, giống như dụng cực hình.

Anh dã man đòi lấy, giống như mất đi lý trí, muốn đem hương vị kia tiêu trừ.

Lên google tìm kiếm từ khóa truyenazz để đọc những truyện ngôn tình, tổng tài nhanh và mới nhất nhé! Bên khác copy sẽ thiếu nội dung chương đó ạ!

Nhấn Mở Bình Luận
Tham gia group Facebook: Phố Truyện - Đọc truyện chữ mới nhất để đọc truyện sớm nhất và yêu cầu truyện mà bạn muốn!
Các bạn thông cảm vì website có hiện quảng cáo để vận hành và duy trì
Mọi người vẫn ủng hộ chúng tớ để ra chương sớm nhất nhé!